Sau lần hiện ra thứ nhất tại Fatima với Lucia, Francisco và Jancinta, vào ngày 13 tháng Năm, 1917, tin tức bắt đầu được lan truyền đi khắp vùng nhanh chóng. Vào ngày 13 tháng Sáu, là ngày mừng kính Thánh Anthony, hai trẻ chăn chiên dậy thật sớm, lùa chiên ra đồng cho tới giữa trưa và rồi định đi Lễ Missa vào lúc 10 giờ sáng.
Lucia cũng lùa đàn chiên ra đồng từ sáng sớm và có ý định sẽ đem nó về chuồng vào lúc chín giờ, dự Thánh Lễ lúc mười giờ và sau đó sẽ đi Cova da Iria. Nhưng khi mặt trời vừa mọc, đã bị ông anh ra gọi về, vì có một số người muốn nói chuyện với em. Anh của em ở lại với đàn chiên, còn em thì đi về nhà để xem họ muốn gì. Lucia thấy có một số người cả đàn bà lẫn đàn ông, có người đến từ những nơi xa như Minde, Tomar, Carrascos, Boleiros, v. v…. Họ muốn được cùng đi với em tới Cova da Iria. Em nói với họ là hãy còn sớm và mời họ đi dự Thánh Lễ lúc 8 giờ sáng.
Lucia cũng gặp rắc rối với gia đình ở nhà, bởi vì mẹ và các chị của em nghi ngờ sự hiện hữu của Đức Bà, nên đã trách mắng khi em định đi Cova.
Đám Đông Khoảng Chừng 50 Người
Khoảng 11 giờ trưa, Lucia gặp hai người em họ, nhưng thay vì đến Nhà Thờ để mừng lễ hội kính Thánh Anthony theo tục lệ, thì cả 3 em đi Cova da Iria, nơi Mẹ xuất hiện. Nhóm người theo sau các em vừa đi vừa đặt biết bao nhiêu câu hỏi. Khi đến đồi Cova, thì thấy có thêm một số người khác đang đợi sẵn rồi. Đám đông khoảng chừng 50 người.
Các em niệm Kinh Mai Khôi và đám đông cùng niệm kinh với các em. Ngay sau khi Jacinta, Phanxicô và Lucia cùng với một số người đang có mặt tại đó vừa niệm kinh xong, liền trông thấy một ánh chớp. Chỉ giây phút sau, đã Đức Bà đang ở trên cây sồi, cùng một vị thế như trong tháng Năm, nhưng chỉ có ba trẻ được trông thấy Đức Bà
Lucia Hỏi Đức Bà, “Bà Muốn Chúng Con Làm Gì?”
Đức Bà đáp, “Ta muốn các con đến đây ngày 13 tháng tới, niệm Kinh Mai Khôi hằng ngày, và hãy học đọc. Sau này, Ta sẽ cho các con biết Ta muốn gì.”
“Con muốn xin Bà đem chúng con về thiên đàng.”
Đức Bà đáp, “Ừ, chẳng bao lâu nữa, Ta sẽ đem Jacinta và Phanxicô về trước, nhưng còn con sẽ phải ở lại thêm một thời gian nữa. Chúa Giêsu muốn dùng con để làm cho mọi người được biết đến và yêu mến Ta. Ngài muốn thiết lập trên thế giới việc tôn sùng Mẫu Tâm Vô Nhiễm Ta.
“Con sẽ phải ở lại đây một mình sao?” Lucia hỏi buồn bã.
“Không đâu, con ơi. Con chịu nhiều đau khổ lắm phải không? Đừng nản lòng. Ta sẽ không bao bỏ rơi con đâu. Mẫu Tâm Vô Nhiễm Ta sẽ là nơi con trú ẩn và là đường dẫn con đến với Thiên Chúa.”
Chúng Con Nhìn Thấy Mình Trong Luồng Chớp Sáng Này
Lucia mô tả chuyện gi xảy ra ngay lúc đó, “Đức Bà nói những lời cuối này, Đức Bà liền mở hai cánh tay ra và đây là lần thứ hai, Đức Bà cảm thông với chúng con trong cùng những tia phản chiếu của ánh sáng bao la đó. Chúng con nhìn thấy mình trong ánh sáng này như được phát ra từ chính Thiên Chúa. Jacinta và Phanxicô hình như ở trong phần ánh sáng chiếu thẳng lên trời, còn con thì ở trong phần ánh sáng chiếu xuống đất. Trong lòng bàn tay phải của Đức Bà có một trái tim bị vòng gai nhọn đâm thấu quấn chung quanh. Chúng con hiểu ngay rằng đây là Trái Tim Vô Nhiễm của Đức Bà Maria, đang bị tội lỗi nhân loại xúc phạm và đang tìm kiếm việc đền tạ.”
Lần hiện ra thứ hai kết thúc.
Lucia nói với đám đông, Đức Bà yêu cầu niệm Kinh Mai Khôi hằng ngày. Nhưng cả 3 em đều không tỏ cho đám đông biết sự mạc khải của Đức Bà. Đức Bà không dặn các em phải giữ bí mật, nhưng họ đã được cảm nhận từ Chúa phải làm như thế.
13/6/2013
Sóng biển