Khi Chúa tặng quà cho chúng ta, Ngài không bao giờ hối tiếc, Ngài chẳng bao giờ lấy lại. Ngài không hành xử theo kiểu nay cho mai đòi lại. Khi Thiên Chúa kêu gọi, thì tiếng gọi mời ấy vang vọng và còn mãi trong toàn bộ cuộc sống. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Ba món quà
Có ba điều trong chiều dài lịch sử cứu độ mà Thiên Chúa ban tặng cho dân của Ngài. Tất cả những điều ấy, không bao giờ Chúa hối tiếc, không bao giờ Chúa đòi lại, vì Ngài là Đấng thành tín. Ba điều ấy là thế này. Thứ nhất là Chúa đã chọn dân làm dân riêng của Chúa. Thứ hai là lời hứa của Chúa dành cho dân. Thứ ba là giao ước Chúa ký kết với dân. Những điều ấy Chúa đã thực thi với tổ phụ Abraham và tiếp tục với từng người chúng ta.
Mỗi người trong chúng ta đều được Thiên Chúa tuyển chọn. Từng người trong chúng ta đều mang lấy lời hứa của Thiên Chúa, để chúng ta tiếp tục tiến bước mà không có điều gì đáng trách. Mỗi người chúng ta đều ký kết giao ước với Chúa. Từng người có thể thực thi giao ước ấy, có thể không muốn, vì thực thi hay không là tự do tùy mỗi người. Nhưng giao ước ấy là một thực tế. Và ở đây, chúng ta phải tự hỏi mình rằng: Tôi có cảm nhận rằng mình được Thiên Chúa chọn không? Hay tôi có cho rằng mình chỉ tình cờ trở thành Kitô hữu? Tôi sống lời hứa như thế nào? Đó là lời hứa cứu độ trong hành trình đời tôi. Tôi có trung thành với giao ước đã ký kết cùng Thiên Chúa không? Tôi có sống thành tín như Chúa là Đấng tín trung không?
Con bất tuân – Chúa xót thương
Chúng ta có thể đặt thêm câu hỏi: Tôi có kinh nghiệm được lòng thành tín của Thiên Chúa không? Tôi có cảm nhận được sự chăm sóc yêu thương của Ngài? Tôi có nhận ra rằng, Ngài đang kiếm tìm tôi mỗi khi tôi lạc xa Ngài? Trong bài đọc trích thư gửi tín hữu Roma, thánh Phaolô nhắc đi nhắc lại hai từ “bất tuân” và “thương xót”.
Điều ấy có nghĩa là trong khi được chọn, trong khi giữ lời hứa và thực thi giao ước, chúng ta đã phạm tội, chúng ta bất tuân, và đứng trước tội bất tuân ấy, Thiên Chúa là Đấng luôn luôn xót thương chúng ta. Đây là lực đẩy, là động lực, là sức năng động trong hành trình trưởng thành của chúng ta. Thiên Chúa luôn luôn xót thương, bởi vì Ngài luôn thành tín, vì Ngài không bao giờ rút lại những quà tặng mà Ngài đã trao ban. Ở đây có một sự nối kết không thể hủy bỏ. Đó là mối dây kết nối giữa một bên là tội lỗi yếu đuối của chúng ta, với bên kia là lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa. Thánh Phaolô tiến thêm một bước nữa trong mối dây này, không phải để giải thích, nhưng là để chúng ta tôn vinh Thiên Chúa.
Thử nghĩ mà xem
Việc tôn vinh tôn thờ Thiên Chúa trong thinh lặng là điều tuyệt vời. Chúng ta tôn thờ Thiên Chúa, khi đặt trước mặt mình mầu nhiệm của sự bất tuân của chúng ta, và mầu nhiệm về lòng thương xót. Bởi lòng thương xót ấy, mà chúng ta được tự do. Những món quà ấy thật quá đẹp, quá tuyệt vời. Gọi là quà tặng vì Chúa đã chọn con, đã hứa với con, và ký kết giao ước cùng con.
Chúng ta thử nghĩ mà xem, chúng ta có thể làm được gì tốt đẹp. Hôm nay từng người chúng ta hãy nghĩ về việc tuyển chọn của Thiên Chúa, nghĩ về lời hứa của Ngài, nghĩ về lối sống để có thể thực thi giao ước với Chúa. Hãy đặt chính bản thân mình trước lòng thương xót của Chúa, trước những tội lỗi và sự bất tuân của bản thân. Cuối cùng, mỗi người hãy làm như thánh Phaolô đã làm. Đó là ngợi khen tạ ơn Thiên Chúa vì tất cả những gì Ngài ban cho ta. Hãy ngợi khen và thờ phượng Thiên Chúa như thế. Đừng bao giờ quên điều này: Quà tặng Chúa đã ban thì không bao giờ Ngài đòi lại. Giao ước đã lập ra, thì Ngài nhớ mãi.