Ông không tìm thấy hạnh phúc trong sự xa hoa giàu có, nhưng trong một tu viện dòng Biển Đức ở Tây Ban Nha.
Đã bốn năm qua, không có ai vào tu với các thày dòng Biển Đức trên núi Montserrat, ở Tây Ban Nha, thế mà mới đây lại có một ứng sinh bất thường : David Valls 57 tuổi, đã từng là giám đốc điều hành cao cấp rất thành công nhiều năm làm việc cho một công ty dầu khí quốc tế.
Ông Valls trả lời một cuộc phỏng vấn của tờ El Mundo rằng “Tôi giàu có và sống đời sống xa hoa nhung lụa, nhưng tôi không cảm thấy hạnh phúc.” Ông đã quyết định bỏ lại tất cả công danh và sự sang giàu sau lưng để đi vào đời sống tu trì, hiến mình cho một đời sống cầu nguyện, độc thân, vâng lời và khó nghèo theo Luật Dòng Thánh Biển Đức. Ông nói rằng “Bây giờ tôi rất hạnh phúc” sau khi đã nhận ra rằng “tiền bạc và quyền lực làm cho tôi càng thất vọng hơn, cho đến khi tôi bị rơi một cuộc khủng hoảng. Nhưng đó không phải là một cuộc khủng hoảng giữa các giai đoạn của cuộc đời; mà là một cuộc khủng hoảng về các giá trị của cuộc sống.”
Trong thời gian khủng hoảng nghiêm trọng như thế “những người thân đề nghị với tôi rằng đây là lúc cần nghỉ ngơi, và thế là tôi quyết định đến nhà nghỉ của một tu viện và tham dự một buổi tĩnh tâm.” Montserrat là một dãy núi ở phía đông bắc của Tân Ban Nha, gần thành phố biển Barcelona. Trên đó có tu viện Biển Đức và Đền Thánh Mẫu Maria và là điểm hành hương đã có lịch sử cả hàng ngàn năm. Chính tại trung tâm linh thánh lâu đời này mà Thiên Chúa đã chỉ cho Valls con đường phải theo. Ông giải thích rằng “Đây không phải là một sự tình cờ xảy ra trong chỉ một ngày, nhưng quả là một quá trình.”
Trong một thế giới mà tiền bạc, danh vọng, du lịch, tình dục và sự giàu sang được tôn vinh hơn bao giờ hết, thì việc quyết định rời bỏ tất cả để sống một đời ẩn dật trong một tu viện quả là ngược đời. Những hạt giống mang tính chọn về nguồn này đã được gieo trồng trong thời thơ ấu của David Valls.
David được sinh ra trong một gia đình Công Giáo ở thành phố Barcelona, dưới bóng che của dãy núi Montserrat, và được nuôi dạy trong đức tin, nhưng đã bị cuốn trôi khỏi niềm tin tôn giáo. Ông tâm sự rằng “Tôi đã sống bừa bãi với một vài phụ nữ và tệ hơn là tôi đã cưới một bà trong số họ không theo luật của Giáo Hội trong thời gian năm năm, và tôi là kẻ rất kiêu ngạo, tôi là trung tâm, là tất cả. Dấu hiệu cực đoan nhất của chứng ích kỷ, tự cao này là tôi cho rằng tôi sẽ nói với những tình của tôi rằng tôi không muốn có con là dấu hiệu của sự thành thật.” Ông nói thêm “Tôi là một giám đốc nhiều tham vong, và tôi thích tiền. Tôi đã sống một đời sống xa hoa.”
Hôm nay David không còn kiêu hãnh về cuộc sống mà ông đã sống. Một lối sống chỉ chú tâm thỏa mãnh những đòi hỏi ích kỷ của mình mà không bao giờ thỏa mãn được, nó độc hại cho những ai sống như thế và cho cả những ai dính bén vào nó. “Khi bạn nhìn thấy những người chung quanh không được hạnh phúc và bạn đã làm họ đau đớn, thì không có chọn lựa nào khác là dừng lại, đừng sống xa hoa nữa.”
Quá trình cải hóa tâm linh và khám phá ơn gọi của mình đã thúc đẩy Valls từ bỏ công việc của ông ở Madrid và đến tu viện trên núi Montserrat để vào học và rồi trở thành tập sinh. Phải mất mười năm để thanh luyện, cầu nguyện và phân biện ơn gọi cho những ngày sắp tới và Chúa Nhật Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống vừa qua, ông đã tuyên khấn và nhận một tên mới trong đời sống tận hiến là Phaolo. Ông đã cam kết sống đời sống của một tu sĩ cho đến hết đời và “đó là điều tôi muốn, nó làm cho tôi rất hạnh phúc.”
Giuse Thẩm Nguyễn