Đức Ông Stephen Rossetti là một linh mục ở Giáo phận Syracuse, phó giáo sư nghiên cứu tại Đại học Công Giáo Hoa Kỳ và tích cực tham gia vào mục vụ trừ tà trong 13 năm qua. Trên trang web catholicexorcism.org, ngài có bài viết nhan đề “Exorcist Diary #250: Demons are Boring”, nghĩa là “Nhật Ký Trừ Tà số 250: Ma Quỷ Thật Nhàm chán”. Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Kim Thúy.
Khi lần đầu tiên tôi bắt đầu trừ tà, tôi rất chú ý đến những gì ma quỷ nói qua miệng của những người bị ám. Sau 15 năm kể từ đó, tôi nhận ra rằng đó là một thứ vô cùng nhàm chán. Ma quỷ rất tự ái và khó chịu. Lời nói của họ đầy hận thù và kiêu ngạo. Và đó là tất cả những gì chúng làm. Lòng tự ái xấu xa, dù ở địa ngục hay trên trái đất này, đều vô cùng nhàm chán.
Một trong những dấu hiệu phụ để biết ma quỷ có hiện diện hay không là trong lời nói và thông điệp mà chúng ta nghe được. Tôi đã tìm thấy chúng gần như giống hệt nhau trong hàng trăm trường hợp. Lời nói của họ chứa đầy hận thù, những bình luận gièm pha, đe dọa và kiêu ngạo. Họ ghét Chúa; họ ghét Giáo hội; họ ghét tất cả mọi người. Nó không bao giờ thay đổi.
Tất cả điều này cho thấy rằng không bao giờ có điều gì mới trong địa ngục. Không có sự sáng tạo. Đó là một bài công kích giận dữ kéo dài chống lại tất cả những gì tốt đẹp. Nói tóm lại, nó vô cùng nhàm chán. Ma quỷ không biết làm thế nào để tạo ra hoặc truyền cảm hứng. Chúng chỉ có thể phá hủy.
Bằng sự đe dọa và kiêu ngạo, ma quỷ cố gắng gieo rắc sự sợ hãi hoặc thậm chí thù hận. Chúng nuôi dưỡng những cảm xúc này và thúc đẩy lòng tự ái của nạn nhân. Ma quỷ tin vào tầm quan trọng của bản thân và hơn hết là Satan. Chúng muốn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Ví dụ, thật kỳ lạ là, giữa một cuộc trừ quỷ khi cuộc chiến tâm linh đang diễn ra sôi nổi, lũ quỷ sẽ khăng khăng đòi tên của chúng được phát âm đúng. Baal đã hai lần sửa lỗi cho tôi và nói rằng tên của ông ấy được phát âm giống như một âm tiết với một âm điệu lạch cạch. * Beelzebul không thích bị gọi là Beelzebub, đó là sự phỉ báng danh hiệu cao quý của hắn là “Chúa tể của ma quỷ” mà bây giờ có nghĩa là “Chúa tể của những con ruồi.” Một nhóm trừ tà khác nói với tôi rằng Asmodeus muốn dấu nhấn được đánh vào âm tiết “mo” trong tên của mình chứ không phải “de”. Tôi nghi ngờ rằng nó không muốn tên của Chúa, Deus, được nói ra. Tại sao lại có suy nghĩ tự quy chiếu gai góc như vậy? Thưa: Đó thuần túy là lòng tự ái.
Những người theo chủ nghĩa tự ái tự kỷ, với sự tự cao quá mức của họ, luôn muốn thu hút sự chú ý bất kể là sự ngưỡng mộ hoặc thù hận. Đúng thế, nếu không được ngưỡng mộ, họ sẵn sàng nuôi dưỡng trong chúng ta sự tức giận và căm ghét đối với họ. Đối với họ, điều quan trọng là chúng ta chú ý đến họ dù là ngưỡng mộ hoặc thù hận. Điều tốt nhất để làm trong trường hợp này là gì? Lờ họ đi! Như một vị thánh đã nói khi nhìn thấy một con quỷ ở chân giường: “Ồ, chỉ có một mình mày thôi à.” Làm như vậy là làm xì hơi một người tự ái. Trong phân tích cuối cùng, Satan và tay sai của hắn đều là những kẻ tự ái vô cùng nhàm chán.
Chúng ta nên chú ý đến Thiên Chúa và Nước của Ngài. Chúng ta hãy ngước mắt lên trời và tập trung vào Chúa Giêsu. Các nhà thần học nói với chúng ta rằng mặc dù Chúa không thay đổi, nhưng với mỗi khoảnh khắc, Chúa luôn mới, ngày càng tuyệt vời hơn và luôn là niềm vui của trái tim con người. Thiên Chúa là sự sáng tạo thuần túy trong vô số vẻ đẹp, lòng tốt và tình yêu đang mở ra.
“Điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai mến yêu Người.” (1Cr 2:9).