Phúc lành của Thiên Chúa và giáo huấn huấn quyền – Những ngụy biện và lừa đối trong Tuyên ngôn Fiducia Supplicans

Nghe bài này

Cha. Thomas G. Weinandy, Giáo sư tiến sĩ và là học giả hàng đầu của Dòng Anh Em Hèn Mọn, vừa có bài nhận định nhan đề “God’s Blessings and Magisterial Teaching” nghĩa là “Phúc lành của Thiên Chúa và giáo huấn huấn quyền”. Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Hôm 18 Tháng Mười Hai, Đức Hồng Y Víctor Manuel Fernández, Bộ trưởng Bộ Giáo lý Đức tin, đã công bố một Tuyên ngôn, với sự chấp thuận có chữ ký của Đức Thánh Cha Phanxicô, có tựa đề Fiducia Supplicans, “Về ý nghĩa mục vụ của các phép lành”. Tuyên ngôn này nêu rõ tầm quan trọng của các phép lành trong các quan điểm Kinh thánh, lịch sử và Giáo Hội.

Tuyên ngôn khẳng định rằng nó “vẫn giữ vững giáo lý truyền thống của Giáo Hội về hôn nhân, không cho phép bất kỳ loại nghi thức phụng vụ hoặc phép lành nào tương tự như nghi thức phụng vụ có thể tạo ra sự nhầm lẫn. Tuy nhiên, giá trị của tài liệu này là nó mang lại một sự đóng góp cụ thể và sáng tạo cho ý nghĩa mục vụ của các phép lành, cho phép mở rộng và làm phong phú cách hiểu cổ điển về các phép lành, vốn được liên kết chặt chẽ với quan điểm phụng vụ”.

Vì vậy, Tuyên ngôn muốn duy trì tính toàn vẹn về mặt giáo lý của phép lành được ban trong bí tích hôn nhân, đồng thời muốn cho phép một phép lành được “liên kết với” nhưng không giống với một phép lành phụng vụ được ban trong hôn nhân, do đó, không gây ra sự nhầm lẫn giữa hai loại phép lành. Tuyên bố tự hào rằng điều khoản này “ngụ ý một sự phát triển thực sự” phù hợp với “tầm nhìn mục vụ” của Đức Thánh Cha Phanxicô.

Tuyên ngôn tiếp tục: “Chính trong bối cảnh này mà người ta có thể hiểu được khả năng chúc phúc cho các cặp trong hoàn cảnh bất hợp lệ và các cặp đồng tính mà không cần chính thức xác nhận tình trạng của họ hoặc thay đổi bất kỳ cách nào giáo huấn lâu đời của Giáo Hội về hôn nhân”. Ở đây, người ta nhận ra lý do thực sự mà Tuyên ngôn này được viết ra – đó là để chúc phúc cho “các cặp sống chung không hợp pháp” và chúc phúc cho “các cặp đồng giới”.

Tuyên bố giải thích chi tiết về hai tình huống này. Trong tầm nhìn mục vụ này “xuất hiện khả năng ban phép lành cho các cặp vợ chồng trong hoàn cảnh bất hợp lệ và cho các cặp đồng giới, hình thức này không được ấn định theo nghi thức bởi các thẩm quyền Giáo Hội để tránh tạo ra sự nhầm lẫn với phép lành chuyên biệt của Bí tích Hôn phối.”

Tuy nhiên, mặc dù những phước lành này “không đòi hỏi sự hợp pháp hóa tình trạng của cặp được chúc phúc”, nhưng Tuyên ngôn “yêu cầu rằng tất cả những gì chân thật, tốt lành, có giá trị nhân bản trong cuộc sống và các mối quan hệ của họ sẽ được phong phú hóa, chữa lành và nâng cao nhờ sự hiện diện của Chúa Thánh Thần.” Tuyên bố coi những phước lành như vậy phù hợp với điều mà theo truyền thống được gọi là “ân sủng thực sự”. “Mục đích của ân sủng này là “để các mối quan hệ giữa con người có thể trưởng thành và phát triển trong sự trung thành với Tin Mừng, để họ có thể được giải thoát khỏi những bất toàn và yếu đuối của mình, và để họ có thể thể hiện mình trong chiều kích ngày càng gia tăng của tình yêu Thiên Chúa”.

Tất cả những điều trên nghe có vẻ có lý, nhưng cũng có rất nhiều biệt ngữ, ngụy biện và lừa dối.

Đầu tiên, Tuyên ngôn tuyên bố rằng những gì đang được đưa ra là sự phát triển về tín lý phù hợp với “tầm nhìn mục vụ” của Đức Thánh Cha Phanxicô. Trong “Tiểu luận về sự phát triển tín lý”, Thánh John Henry Newman đưa ra các tiêu chí để đánh giá điều gì là đúng và điều gì là sự phát triển giáo lý sai lầm ( hay “băng hoại”). Cuối cùng, ngài kết luận, chính tính không thể sai lầm của Giáo Hội đã xác nhận sự phát triển đích thực.

Tuy nhiên, Thánh Newman đưa ra một giả thuyết, mặc dù đáng sợ. Đó là điều gì sẽ xảy ra nếu một Công Đồng hoặc một Giáo Hoàng dạy một học thuyết mâu thuẫn với một Công Đồng hoặc các Giáo Hoàng trước đó? Newman tuyên bố rằng nó sẽ phá vỡ quan niệm về sự phát triển giáo lý, vì khi đó ai có thể đánh giá điều gì được mạc khải một cách xác thực và điều gì không?

Giả thuyết đáng báo động của Newman ngày nay không còn mang tính giả thuyết nữa, nó đã trở thành hiện thực. Bất chấp những tuyên bố ngược lại, Tuyên ngôn Fiducia Supplicans mâu thuẫn một cách thẳng thừng với giáo huấn lâu đời của Giáo Hội liên quan đến các cuộc hôn nhân bất hợp pháp và hoạt động tình dục của các cặp đồng giới. Người ta có buộc phải kết luận, như Newman, rằng giáo huấn này xóa bỏ chính khái niệm phát triển tín lý và cuối cùng là chính khái niệm về chân lý tín lý không?

Ở đây, tôi muốn đưa ra một luận điểm mà Thánh Newman đã không xem xét – một luận điểm mà tôi tin là quan trọng trong bối cảnh Giáo Hội hiện tại của chúng ta. Thánh Newman giả định rằng tất cả giáo huấn hoặc những lời giảng dạy của các Giám Mục liên quan đến giáo lý và luân lý đều mang tính chất huấn quyền. Tôi cho rằng bất kỳ giáo huấn hoặc những lời giảng dạy nào từ Giáo Hoàng và các Giám Mục mâu thuẫn một cách công khai và cố ý với giáo huấn lâu đời của các Công Đồng và Giáo Hoàng trước đây đều không phải là giáo huấn của huấn quyền, chính xác là vì nó không phù hợp với giáo huấn tín lý của huấn quyền trong quá khứ.

Giáo Hoàng hoặc Giám Mục có thể, do chức vụ của mình, là thành viên của huấn quyền, nhưng giáo huấn của ngài, nếu nó mâu thuẫn với giáo huấn huấn quyền đã được tiếp nhận trước đó, thì không phải là huấn quyền. Sự giảng dạy sai lầm như vậy đơn giản là không đáp ứng được các tiêu chí cần thiết. Nó không có tính chất khả tín thuộc thẩm quyền Giáo Hội. Đúng hơn, nó chỉ đơn giản là một tuyên bố mơ hồ hoặc thiếu sót nhằm cố gắng hoặc giả vờ tỏ ra có thẩm quyền, trong khi thực tế không phải như vậy.

Thứ hai, chúc lành cho các cặp hôn nhân trái luật hoặc các cặp đồng tính mà không gây ấn tượng rằng Giáo Hội không công nhận hoạt động tình dục của họ là một trò đánh đố. Tất cả những người có mặt trong những buổi lễ như vậy đều biết chắc chắn rằng những mối quan hệ như vậy có bản chất tình dục. Không ai bị lừa cả. Thật ra, họ vui mừng vì mối quan hệ tình dục như vậy đang được ban phước. Đó là ý nghĩa của những phước lành này. Không phải việc kiêng quan hệ tình dục của họ được ban phước, mà chính là sự đam mê tình dục của họ được chúc lành.

Thứ ba, trong khi cá nhân những người trong các cặp hôn nhân bất hợp pháp và các cặp đồng giới có thể được chúc phúc, thì điều không thể được chúc phúc và, do đó, không thể được xác nhận, chính là tội lỗi mà họ đã dự phần. Không thể chúc lành cho một hành vi vô đạo đức, và cố gắng làm như vậy là báng bổ dánh thánh Chúa, vì người ta đang cầu xin Thiên Chúa toàn thánh làm một điều trái ngược với bản chất của Ngài – khi kêu cầu Ngài chuẩn y cho tội lỗi.

Hơn nữa, việc chúc lành cho các cuộc hôn nhân bất hợp pháp và các cặp đồng tính, bất chấp hoạt động tính dục của họ, là một sự xúc phạm và hạ thấp chính bí tích hôn nhân. Những phúc lành như vậy làm xói mòn phẩm giá của hôn nhân – vốn là một dấu chỉ bí tích về sự kết hợp bất khả phân ly giữa Chúa Kitô và Giáo Hội của Người.

Mặc dù, Tuyên ngôn Fiducia Supplicans “Về ý nghĩa mục vụ của các phép lành” có thể có chủ ý tốt, nhưng nó lại tàn phá bản chất của các phép lành. Phước lành là những ân sủng tràn đầy Thánh Thần mà Chúa Cha ban cho những dưỡng của Ngài trong Con Ngài, Chúa Giêsu Kitô, cũng như cho những người mà Ngài mong muốn được như vậy. Việc cố gắng khai thác các phước lành của Chúa một cách vô luân là nhạo báng sự tốt lành và tình yêu thánh thiện của Ngài.

J.B. Đặng Minh An dịch

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS