Suy tư về một chiếc bánh Pizza Rôma

Nghe bài này

Tiến sĩ George Weigel là thành viên cao cấp của Trung tâm Đạo đức và Chính sách Công cộng Washington, và là người viết tiểu sử Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II. Ông vừa có bài viết nhan đề “Meditation On a Roman Pizza”, nghĩa là “Suy tư về một chiếc bánh Pizza Rôma”.

Nguyên bản tiếng Anh có thể xem tại đây. Dưới đây là bản dịch toàn văn sang Việt Ngữ.

Pizza ở Thành phố Vĩnh cửu có xu hướng minh họa cho một đề xuất mà tôi đã bảo vệ từ lâu: Những gì vượt Đại Tây Dương đi về phía tây thường được cải thiện trong quá trình này. Tôi thích pizza Rôma, cũng như tôi thích Rôma, nhưng tôi thích hơn các loại pizza New York, pizza Chicago, pizza Detroit và hầu như mọi biến thể pizza Mỹ khác—trừ pizza Hawaii. Tuy nhiên, khi ở Rôma, hãy làm như người Rôma. Vì vậy, trong những năm gần đây, tôi đã hình thành thói quen vui vẻ là dùng bữa với một nhóm bạn trẻ mà tôi gọi là Nhóm Pizza trong mỗi chuyến đi đến Rôma của mình.

Chúng tôi gặp nhau vào đầu buổi tối tại căn nhà nơi tôi ở, và trong một giờ, chúng tôi chia sẻ rượu vang, đồ ăn nhẹ, lịch sử cá nhân gần đây và những quan sát – đôi khi mỉa mai – về các vấn đề tôn giáo, văn hóa và chính trị. Sau đó, chúng tôi đi qua Borgo Pio đến một quán ăn địa phương, nơi hầu hết chúng tôi gọi pizza – có một người nghiện mì ống carbonara trong số chúng tôi – và tiếp tục cuộc trò chuyện. Nhóm này chủ yếu là người Âu Châu, có hương vị của những người Mỹ khác. Một số người trong số họ là cựu học sinh của tôi tại Hội thảo Tertio Millennio về Xã hội Tự do có trụ sở tại Cracow. Những người khác đã tham gia khóa học của tôi về cuộc đời và tư tưởng của Thánh Gioan Phaolô II tại Đại học Giáo hoàng St. Thomas Aquinas, Angelicum. Một số người khác là bạn của bạn bè.

Bất chấp sự khác biệt về hoàn cảnh quốc gia, trình độ học vấn và kinh nghiệm nghề nghiệp, những người Công Giáo trẻ tuổi này vẫn thể hiện một số đặc điểm chung.

Họ đều là những môn đệ Kitô giáo đã cải đạo hoàn toàn, những người yêu Chúa Giêsu và Đức Mẹ. Họ có lòng đạo đức sâu sắc nhưng không quá cực đoan. Họ thể hiện sự chính thống năng động, nghĩa là họ tin chắc vào những gì phúc âm và Giáo hội tuyên bố là sự thật, ngay cả khi họ tìm cách làm cho những sự thật đó trở nên sống động trong thế giới thế kỷ 21. Họ lo lắng về bãi rác thải độc hại của nền văn hóa đương đại—một phần vì họ đã chứng kiến thiệt hại mà nó gây ra cho bạn bè và người thân của họ—nhưng tôi không cảm thấy ở họ bất kỳ mong muốn nào muốn rút lui vào các hầm trú ẩn của chủ nghĩa giáo phái. Họ có ý định, trong các ơn gọi khác nhau của mình, cố gắng thay đổi thế giới theo hướng tốt đẹp hơn. Họ có khiếu hài hước mạnh mẽ và có thể cười trước những điều vô lý của thời điểm hiện tại mà không trở thành những kẻ hoài nghi. Mỗi người trong số họ đều có thể là ứng cử viên cho con rể hoặc con dâu trong mơ của bất kỳ bậc cha mẹ sáng suốt nào.

Và không ai trong số họ có vẻ quan tâm đến những “vấn đề nóng hổi” ám ảnh những người Công Giáo cấp tiến.

Họ tin rằng đạo đức Công Giáo về tình yêu thương con người là đem lại sự sống, không gò bó, thanh giáo hay áp bức. Tấm gương của họ mời gọi những người đồng cấp đang vật lộn hoặc bối rối của họ cải đạo, không phải là thành viên của nhóm những người luôn bị xúc phạm, những người khăng khăng rằng Giáo hội phải tuân theo tinh thần phóng túng của thời đại để trở nên “đáng tin cậy”. Họ biết rằng có vô số cách để phục vụ Chúa Kitô và Giáo hội mà không cần nhận Thánh chức. Họ dường như đã tiếp nhận được tầm nhìn của Đức Gioan Phaolô II về một Giáo hội gồm những môn đệ truyền giáo truyền bá văn hóa, xã hội, kinh tế và chính trị với tư cách là giáo dân trung thành của Chúa Kitô.

Họ có thể bị chỉ trích ở một số nơi là “những chiến binh văn hóa”, nhưng những người bạn trẻ của tôi hiểu rằng có những cuộc chiến phải được tiến hành và Chúa kêu gọi Giáo hội trong mọi thời đại trở thành một nền văn hóa đối lập cải cách văn hóa. Những người trong số họ theo đuổi các nghiên cứu nâng cao về thần học và triết học đang trang bị cho mình để trở thành những nhà lãnh đạo trí thức của chính loại cách mạng đó.

Và đây là một điểm cần nhấn mạnh: Tất cả những người này đều là những người hạnh phúc. Họ chắc chắn có những thử thách và đau khổ, và họ hiểu rằng họ đang phải đối mặt với những cơn gió ngược văn hóa mạnh mẽ về mặt cá nhân, nghề nghiệp và trong cuộc sống của họ với tư cách là công dân. Tuy nhiên, họ là những người hạnh phúc và sự nhiệt tình của họ có sức lan tỏa.

Đối diện với Pizza Group, trong nhà hàng đặc biệt này vào một đêm gần đây, có hai giáo sĩ người Mỹ rất cao cấp, cả hai đều hoàn toàn đồng nhất với chương trình nghị sự Công Giáo cấp tiến. Họ đang trò chuyện với hai người đàn ông trung niên, mà tôi cho là các linh mục mặc mufti. Thật dễ dàng để tưởng tượng rằng họ đang cắt và thái nhỏ Thượng hội đồng về tính đồng nghị, đang ở tuần thứ hai, đặc biệt là về những “vấn đề nóng hổi”.

Và một ý nghĩ chợt nảy ra, khi tôi suy ngẫm về những người bạn và chiếc bánh pizza diavola của mình: Ai sẽ nắm giữ tương lai? Những người ủng hộ già nua của cuộc diễn hành trở lại những năm bảy mươi của Công Giáo dưới danh nghĩa “thay đổi mô hình”? Hay những người bạn trẻ này của tôi, những người được truyền cảm hứng từ lời dạy và tấm gương của Đức Gioan Phaolô II và Bênêđíctô XVI và những người nghĩ rằng chúng ta vẫn có thể học được nhiều điều từ Augustinô và Aquinas?

Thời gian sẽ trả lời. Nhưng nếu mục tiêu là truyền bá thông điệp chữa lành, cứu rỗi của phúc âm đến một thế giới tan vỡ, tôi sẽ đặt cược vào Pizza Group.

J.B. Đặng Minh An dịch

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

BÀI MỚI NHẤT

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS