Đức Thánh Cha kêu gọi các linh mục: Xin đừng quên mối tình đầu

Nghe bài này

JesusPriestCác linh mục trước hết phải là những mục tử, sau đó mới là các học giả và các ngài chớ quên Chúa Kitô, mối tình đầu của họ. Đức Thánh Cha đã nói như trên trong thánh lễ sáng thứ Sáu ngày mùng 6 tháng Sáu tại nhà nguyện Santa Marta.

Đức Thánh Cha Phanxicô hỏi: “Mối tình đầu của anh em giờ ra sao?” Nghĩa là anh em có còn yêu như những ngày đầu nữa không? Người ta còn vui với anh em, hay đã chán anh em rồi. Đó là những câu hỏi phổ quát mà người ta phải tự hỏi mình thường xuyên, và không chỉ là các cặp vợ chồng nhưng cả các linh mục và các giám mục nữa trước mặt Chúa Kitô. Bởi vì, hôm nay đây chính Chúa đã hỏi Phêrô: “Này anh Simon con ông Gioan, anh có yêu mến Thầy hơn các anh em này không?”

Câu hỏi: “Anh có mến Thầy không?” – Chúa Giêsu đặt ra cho tất cả mọi người, cho cả các anh em linh mục và giám mục nữa. Tôi có còn yêu mến như ngày đầu tiên không? Hay là công việc bận rộn khiến cho tôi đã ngó nhìn nơi khác, và quên đi tình yêu?”

Đức Thánh Cha kêu gọi các linh mục và giám mục “không bao giờ được quên mối tình đầu”, vì cũng như các cặp vợ chồng, “nếu không có tình yêu thì hôn nhân đổ vỡ.”

Ngoài khía cạnh thứ nhất là tình yêu dành cho Thiên Chúa, còn 3 khía cạnh nữa mà ơn gọi linh mục đòi hỏi.

Khía cạnh thứ hai là lời mời gọi chăm sóc dân Chúa: “Hãy chăm sóc đoàn chiên của Ta.” Câu hỏi được đặt ra ở đây là “Tôi có phải là chủ chiên hay chỉ là nhân viên của một tổ chức phi chính phủ có tên là Giáo Hội?”. Đức Thánh Cha nhấn mạnh rằng linh mục được mời gọi để trở nên trước hết là một chủ chăn, trước tất cả học vấn, kiến thức về triết học và thần học, tất cả mọi thứ khác phải đến sau”.

Ngài khuyên các linh mục như sau: “Hãy chăm sóc chiên ta với những kiến thức thần học, triết học, giáo phụ học, với tất cả những gì anh em đã học được, nhưng trước hết, phải chăm sóc các chiên ta. Vì Chúa Kitô đã mời gọi chúng ta như vậy. Bàn tay giám mục đặt trên đầu chúng ta, là để cho chúng ta trở thành các chủ chiên.”

Khía cạnh thứ ba: “Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”.

Điều này có nghĩa là đừng mong chờ “vinh quang” hay “huy hoàng” trong cương vị là người mục tử được thánh hiến cho Chúa Giêsu. “Không, không có đâu anh em. Anh em sẽ kết thúc đời mình giữa những gì là tầm thường nhất, ngay cả trong những hoàn cảnh nhục nhã và bi đát nhất, khi phải nằm trên giường, phải nhờ người ta đút cho ăn và mặc áo quần cho anh em. Chúng ta được tiền định để kết thúc như Ngài”, tức là như “hạt lúa mì chết đi để sinh nhiều hoa trái nhưng không có cái hân hạnh được nhìn thấy những hoa trái ấy. ”

Cuối cùng, khía cạnh thứ tư được gói gọn trong “lời nói mạnh mẽ nhất” mà Chúa Giêsu đã dùng để kết thúc câu chuyện của Người: “Con hãy theo Thầy!”

“Nếu chúng ta đã lạc lối hoặc không biết đáp lại tình yêu, thì khi đó chúng ta không biết làm sao đáp ứng những đòi hỏi trong sứ vụ một mục tử, chúng ta không có niềm xác tín rằng Chúa sẽ không bỏ rơi chúng ta ngay cả trong những khoảnh khắc tồi tệ nhất của cuộc sống, như khi đau ốm ngặt nghèo. Ngài nói: ‘theo Ta’. Đây là sự chắc chắn của chúng ta. Hãy theo bước chân của Chúa Giêsu trên con đường Ngài đã bảo: ‘Hãy theo Ta’”.

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS