Tờ Aleteia, nghĩa là Chân Lý Tỏ Tường, có bài tường trình nhan đề “I went to see the body of the nun people say is incorrupt: My experience”, nghĩa là “Cảm nghiệm của tôi sau khi đi viếng xác một nữ tu mà người ta nói là không bị phân hủy”. Xin kính mời quý vị và anh chị em theo dõi bản dịch sang Việt Ngữ qua phần trình bày của Thụy Khanh.
Tôi đã lấy làm lạ… nhưng có một số sự thật cơ bản của Kitô giáo rút ra từ kinh nghiệm
Tôi đã đến viếng xác của Sơ Wilhelmina, người sáng lập một dòng nữ Bênêđíctô ở Gower, Missouri.
“Tôi thực sự bị sốc, nhiều hơn tôi nghĩ,” tôi viết trên Facebook. “Nhưng tôi đã nghĩ đến sơ ấy — và cầu nguyện — kể từ đó.”
“Ý anh là gì, ‘sốc’?” ai đó đã hỏi.
Vì vậy, tôi đã thú nhận sự thật: Điều tôi muốn viết là tôi cảm thấy kỳ lạ khi nhìn thấy Sơ Wilhelmina – nhưng cuộc sống của tôi đang được cải thiện.
Câu chuyện về chị Wilhelmina đã trở thành một cơn sốt nhỏ trên toàn thế giới.
Tạp chí People đưa tin: “Nhiều người đi xem hài cốt ‘nguyên vẹn’ của một nữ tu đã qua đời vào năm 2019”.
Tờ Daily Mail của Luân Đôn đã kể “Câu chuyện đáng kinh ngạc về Sơ Wilhelmina, một nữ tu ở Missouri, người mà cơ thể không có dấu hiệu bị phân hủy.”
Sơ Wilhelmina tên khai sinh là Mary Elizabeth Lancaster chào đời vào năm 1924 tại St. Louis. Sơ đã nghe thấy tiếng Chúa khi được Rước Lễ Lần Đầu lúc 9 tuổi. Chúa Giêsu đã yêu cầu sơ thuộc về Ngài. Sơ đã trả lời “xin vâng” với cuộc sống của mình. Sơ tuyên khấn với các Nữ tu Hiến sĩ Quan phòng vào năm 1944. Năm 1995, ở độ tuổi 70, sơ rời các Hiến sĩ để thành lập Dòng Bênêđíctô của riêng mình, ở Gower, Missouri – cách nhà tôi ở Kansas 45 phút lái xe. Sơ qua đời ở đó vào năm 2019 ở tuổi 94 sau khi kêu lên: “Tôi đã thấy Chúa Giêsu! … Tôi muốn lên thiên đàng!”
Thi thể của Sơ ấy được phát hiện một cách bất ngờ vì tu viện của Sơ ấy thành công đến mức cần phải mở rộng cơ sở vật chất, nên phải di chuyển mộ của Sơ ấy.
Một trong những phước lành lớn khi là thành viên của Giáo Hội Công Giáo là chúng ta thuộc về một tổ chức thận trọng, cân nhắc kỹ lưỡng, không vội vàng đưa ra kết luận và do đó tránh được những sai lầm đáng xấu hổ khi nói đến những hiện tượng kỳ diệu.
Sơ Wilhelmina Lancaster cũng không ngoại lệ.
“Có thể hiểu rằng nhiều người sẽ bị thúc đẩy bởi đức tin và lòng sùng kính khi nhìn thấy hài cốt của Sơ Wilhelmina vì tình trạng thi thể ngoại thường của Sơ, nhưng du khách không được chạm vào hoặc tôn kính thi thể của Sơ, hoặc coi như thánh tích,” Đức Cha James Johnston, Giám Mục của Thành phố Kansas-St. Joseph nói. “Tình trạng thể xác còn nguyên vẹn đã được xác minh trong quá khứ, nhưng nó rất hiếm. Có một quá trình được thiết lập tốt để theo đuổi nguyên nhân phong thánh, nhưng điều đó vẫn chưa được bắt đầu trong trường hợp này.”
Vì vậy, hiện tại, tôi phải đánh giá trải nghiệm của mình trên nền tảng không ổn định: Cảm xúc cá nhân hơn là sự thật đã được chứng minh.
Đối với tôi, toàn bộ trải nghiệm thật kỳ lạ nhưng mạnh mẽ. Mọi thứ đều nằm ngoài kinh nghiệm của chúng ta trong nền văn hóa thế tục hóa của Mỹ. Nhưng kể từ khi tôi đến thăm, tôi không thể nào quên được Sơ Wilhelmina.
Đầu tiên, việc đi xem xác của một người mà bạn chưa từng gặp mặt là điều không bình thường và việc nhìn thấy những hàng người xếp hàng chờ đợi để làm điều đó khiến bạn cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng càng nghĩ kỹ, tôi càng cảm thấy nó tự nhiên hơn. Người dân xếp hàng vào xem thi thể Nữ hoàng Elizabeth. Họ không làm như vậy vì họ muốn nhìn thấy một xác chết; họ đã làm như vậy bởi vì tất cả chúng ta đều biết ở đâu đó sâu bên trong rằng chúng ta là cơ thể của chúng ta và ngược lại; rằng mặc dù tinh thần và thể xác bị tách rời, nhưng cơ thể của nữ hoàng vẫn có một ý nghĩa.
Một trong những hiểu biết cơ bản mà Kitô giáo đã mang lại cho thế giới là sự hiểu biết này về nhân loại của chúng ta.
Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời – khi chúng ta mừng Đức Maria được đưa cả hồn lẫn xác lên trời – nhắc nhở chúng ta về điều đó mỗi mùa hè.
Mầu nhiệm đó “cho chúng ta thấy rằng Thiên Chúa muốn cứu toàn thể con người, cụ thể là cứu linh hồn và thể xác của họ,” Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích.
Con người là một thể thống nhất thể xác và linh hồn, linh hồn nhập thể cũng như thể xác có linh hồn. Không phải là “tôi” có thể xác hay “tôi” có linh hồn, mà là chúng ta là thể xác và linh hồn cùng nhau.
Cơ thể của một vị thánh thậm chí còn có ý nghĩa lớn hơn cơ thể của một nữ hoàng.
Elizabeth được dòng dõi đẩy vào vị trí của mình và thực hiện nó một cách trang trọng; Chị Wilhelmina đã chiến đấu cho vị trí của mình ngày này qua ngày khác nhờ đức tin, hy vọng và tình yêu thương.
Đến thăm thi thể của Nữ hoàng Elizabeth là tham gia vào lịch sử thế giới, nơi những người đàn ông và phụ nữ vĩ đại định hình thời đại của chúng ta; viếng thăm xác thánh là tham dự vào lịch sử cứu độ, nơi những con người bình thường được hình thành bởi sự vĩnh cửu.
Nhìn thấy sự sùng đạo của rất nhiều người ở đó tôi cũng rất kỳ lạ – vào lúc đầu.
Tại đây, mọi người đang tham gia trải nghiệm một cách thích thú, chạm vào những thứ trên cơ thể và cầu nguyện, dường như không nhận thấy sự thận trọng của giám mục.
Sau đó, tôi nói đùa rằng họ có tâm hồn Công Giáo hơn tôi. Nhưng tôi càng nghĩ về nó, điều đó dường như càng đúng.
Mỗi Nhà thờ Công Giáo đều có một cây thánh giá ở trung tâm, hình ảnh của người sáng lập đã chết của chính chúng ta, chính xác là để chúng ta có được chính xác loại kinh nghiệm này. Người Công Giáo nên quen với việc nhìn vào một xác chết và không nghĩ đến sự kết thúc của cuộc đời nhiều như cuộc sống tương lai mà tất cả chúng ta có.
Nhìn thấy cơ thể của Sơ Wilhelmina bị tách khỏi linh hồn là thấy cái chết khủng khiếp và phi tự nhiên như thế nào, nhưng nhìn thấy cơ thể của Sơ không bị phân hủy là để nhớ rằng Chúa Giêsu đã vượt qua nỗi kinh hoàng của cái chết và một ngày nào đó sẽ phục hồi tất cả chúng ta.
Tôi không biết Sơ Wilhelmina có phải là một vị thánh hay không, nhưng Sơ ấy đang truyền cảm hứng để tôi trở thành một vị thánh, nếu tôi có thể.