Đường Hy Vọng

TIỂU SỬ | KINH XIN ƠN VỚI ĐHY NVT | SỨ ĐIỆP LAO TÙ | ĐƯỜNG HY VỌNG | BÀI GIẢNG


ĐƯỜNG HY VỌNG

Tác Giả: DHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận

DOWNLOAD | XEM

Cuốn sách nhỏ này không phải là một sách lý thuyết thần học, một phương pháp linh hướng cao siêu. Ðây chỉ là những suy tư trước cuộc sống xô bồ, chỉ là những kinh nghiệm sống của tác giả về mọi phương diện, được góp nhặt để chúng ta cùng suy tư và thực hiện.

duonghyvong

Ðường Hy Vọng

Ðức Tổng Giám Mục Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận

Lời Giới Thiệu Lời Nói Ðầu 1. Ra Ði 2. Bổn Phận 3. Bền Chí 4. Tiếng Gọi 5. Sống Nội Tâm 6. Siêu Nhiên 7. Cầu Nguyện 8. Hy Sinh 9. Quả Tim 10. Chí Khí 11. Chúa Hiện Diện 12. Hội Thánh 13. Ðức Tin 14. Tông Ðồ 15. Thánh Lễ 16. Vâng Phục 17. Thanh Bần 18. Trong Trắng 19. Gia Ðình 20. Khiêm Nhượng 21. Cẩn Mật 22. Vui Tươi 23. Khôn Ngoan 24. Học 25. Phát Triển 26. Dấn Thân 27. Canh Tân 28. Cuộc Sống Mới 29. Gian Khổ 30. Ðứa Con Hạnh Phúc 31. Bác Ái 32. Việc Tầm Thường 33. Lãnh Ðạo 34. Kiểm Ðiểm 35. Ðức Mẹ Maria 36. Hy Vọng: Niềm Hy Vọng 37. Hy Vọng: Sống Hy Vọng 38. Con Có Một Tổ Quốc

Lời Giới Thiệu

Linh Mục Philip Trần Văn Hoài

Tôi hân hạnh giới thiệu cùng độc giả cuốn sách nhỏ “Ðường Hy Vọng”.

Lời giới thiệu này không có mục đích phóng đại giá trị của cuốn sách để mong lợi ích buôn bán tầm thường. Nhưng vì tôi đã sống với tác giả, đã hiểu ý hướng cao cả của tác giả, nên muốn dùng lời giới thiệu để dọn đường cho độc giả đi vào ý hướng, vào lý tưởng mà tác giả vạch ra cho người Công Giáo và người dân Việt Nam, với mục đích tạo một Giáo Hội Công Giáo Việt Nam sống theo đường lối Phúc Âm và dân tộc Việt Nam sống đúng với ơn gọi làm người.

Tác giả là ai?

– Là một vị Giám Mục bị gian lao như ngài đã tự giới thiệu:

“Cha đã đi một quãng đường hân hoan có, gian khổ có nhưng luôn luôn tràn trào hy vọng…”

Cuốn sách nhỏ này không phải là một sách lý thuyết thần học, một phương pháp linh hướng cao siêu. Ðây chỉ là những suy tư trước cuộc sống xô bồ, chỉ là những kinh nghiệm sống của tác giả về mọi phương diện, được góp nhặt để chúng ta cùng suy tư và thực hiện.

“Mấy lời tâm sự chân thành thân ái đặt vào tay bạn bạn hãy đọc chậm rãi để suy ngắm, để cầu nguyện…

Mục đích của tác giả?

– Tác giả không có mục đích kêu mời chúng ta đi vào đường tu trì. Tác giả muốn đào tạo chúng ta thành những “cây nến cháy sáng” để làm cho thế gian được chiếu sáng và sưởi ấm, nghĩa là làm một “Tông Ðồ vào đời.”

– Bạn là một người cha gia đình? Bạn hãy làm cho vợ con được chiếu sáng và sưởi ấm.

– Bạn là một công chức, một thợ thuyền? bạn hãy làm cho công sở, xưởng làm của bạn được cải hóa theo gương sáng của bạn.

– Bạn là một sinh viên, một ca sĩ?… Bạn hãy sống cuộc sống sinh viên, ca sĩ… thật gương mẫu để đồng bạn được cảm hóa theo như thánh Phaolô đã căn dặn: “Tôi trở nên mọi sự cho mọi người hầu cứu độ tất cả” (ICor. 9:22). “Và những gì bạn làm, hoặc lời nói hay việc làm, bạn hãy làm với danh nghĩa Chúa Giêsu, Chúa chúng ta” (Col. 3:17).

Muốn trở thành cây nến cháy sáng, muốn sống gương mẫu, bạn hãy cầm và đọc cuốn sách nhỏ này và suy niệm. Mỗi ngày bạn đọc một đoạn nhỏ, mỗi ngày bạn cố thực hiện một điều. Bạn hãy làm như nhà điêu khắc. Ngày qua ngày, với cố gắng kiên nhẫn, từ từ ông dùng dụng cụ gọt đẽo, thực hiện từng nét nhỏ trên khúc gỗ sù sì để thể hiện toàn hình ảnh mà ý niệm đã sẵn có trong đầu óc.

Bạn hãy bắt đầu, Bạn hãy kiên nhẫn, Và như thế bạn sẽ thành công.

Bạn phải thành công. Tại sao?

– Vì đó là bổn phận làm người Công Giáo của bạn.

– Vì nhân loại đang quay cuồng và mất phương hướng trong cơn gió lốc của cuộc cách mạng mà Alvin Toffler gọi là “Ðợt Sóng Thứ Ba” (Alvin Toffler – The Third Wave. Bản dịch Pháp Văn: “La Troisieme Vague” par Michael Deutsch. Ed. Denoel, 1980) đang cần bạn đưa họ vào “Ðường Hy Vọng”.

Lời Nói Ðầu

Cha đã đi một quãng đường, hân hoan có, gian khổ có, nhưng luôn luôn tràn trào hy vọng, vì có Chúa và Mẹ Maria bên cha. Nếu Chúa cho chọn lại, Cha không chọn đường nào khác. Cha đã hạnh phúc và vui tươi, vì cha đã hy vọng vào Chúa, và cha chỉ biết yêu thương. Hôm nay Chúa cho cha, những giây phút thân mật bên Chúa, Cha khởi sự ghi lại cho con, như cha mong ước từ lâu, những tâm tình khiêm tốn, kinh nghiệm sống của cha. Ðây là tâm sự của một người cha, Cha không nói gì mới mẻ với con, Cha chỉ nhắc lại những lời nhắn nhủ, thắm thiết và chí tình, đã biết bao lần nhẹ nhàng, đổ vào tai con, vào tim con, giữa những náo động của trần thế, con hãy bình tĩnh, suy nghĩ đôi lời thâm tình của cha. Mong những tư tưởng đơn thành này tỏa ánh sáng và an hòa, biến con nên hồn tông đồ, hồn cầu nguyện, hồn yêu mến, Ân sủng và bình an Chúa ở với con trên đường hy vọng.

1. Ra Ði

Dù là xích vàng, Còn bị ràng buộc, Con không lên đường được.

1. Chúa “dắt con trên đường, để con ra đi, và thu được nhiều hoa trái.” Ðường ấy là “đường hy vọng”, vì chan chứa hy vọng, vì “đẹp như hy vọng.” Sao không hy vọng khi con đi với Chúa Giêsu, khi con về cùng Ðức Chúa Cha?

2. Bí quyết của đường hy vọng gồm ba điểm: 1. Ra đi: “Bỏ mình” 2. Bổn phận: Vác thánh giá mình mỗi ngày 3. Bền chí: “Theo Thày”

3. Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con bỏ trước.

4. Abraham đã ra đi, vì hy vọng đến đất hứa. Maisen đã ra đi, vì hy vọng cứu dân Chúa khỏi nô lệ. Chúa Giêsu đã ra đi từ trời xuống đất, vì hy vọng cứu nhân loại.

5. Dù có ra khỏi nhà, đi phương xa vạn dặm mà cứ mang theo tất cả tật xấu, cả con người cũ, thì có khác gì ở nhà đâu?

6. Các thánh là những người điên vì Chúa. Khôn ngoan thế gian quá không làm thánh được.

7. Ðã ra đi phải bất chấp lưỡi thiên hạ đàm tiếu. Ba Ðạo sĩ ra đi, hy vọng gặp Chúa Cứu Thế, họ đã gặp; Phanxicô Xavie ra đi, hy vọng cứu các linh hồn, ông đã gặp; Goretti ra đi, thoát cơn cám dỗ, hy vọng gặp Chúa, Chị đã gặp.

8. Mất để được, chết để sống, từ để gặp. Ba Ðạo sĩ liều hiểm nguy, chế nhạo; Phanxicô liều xa cha mẹ, mất của cải, thú vui, Goretti liều mạng sống.

9. Tiến lên trên đường hy vọng, bất chấp những van nài “tan nát lòng” của tình thân thuộc cố tri, như thánh Phaolô: “xiềng xích với gian nan đang chờ tôi”, như Chúa Giêsu: “này Thày lên Giêrusalem để chịu nạn.”

10. Giàu hay nghèo Khen hay chê, Sang hay hèn, Không sao cả, chấp nhận tiến lên trên đường hy vọng hồng phúc và đợi ngày trở lại của Chúa Giêsu Kitô Ðấng Cứu Chuộc chúng ta.

11. “Ta là sự thật.” Không phải báo chí là sự thật, không phải đài phát thanh là sự thật, không phải Ti vi là sự thật. Con theo loại sự thật nào?

12. Ði, đi, đi mãi, đi quyết liệt, đi không nhượng bộ cũng như không ai đi với người đi lui.

13. Không nhượng bộ cho xác thịt, Không nhượng bộ cho lười biếng, Không nhượng bộ cho ích kỷ… Con không thể gọi đen là trắng, xấu là tốt, gian là ngay được.

14. Ba phải? Ði đường nào được? Ba Chúa? Ba Hội Thánh? Ba luân lý? Ba lương tâm?

15. Không nhượng bộ, không phải là kiêu căng, tự ái hay ngoan cố. Không nhượng bộ là yêu thương quyết liệt lý tưởng của mình.

16. Nhượng bộ tiền của, chức tước, nhượng bộ mạng sống để giữ lý tưởng, danh dự, đức tin, con chấp nhận. Nhưng không bao giờ con chấp nhận đổi ngược lại: lỗ lã quá!

2. Bổn Phận

Bổn phận là giấy vào nước Trời

17. Bổn phận là ý Chúa trong giây phút hiện tại.

18. Có người không vác thánh giá của mình hay của người khác mà tưởng tượng thánh giá mình quá nặng. Có người vác thánh giá cả làng mà không vác thánh giá của mình. Có người vác thánh giá cả làng và gán thánh giá của mình bắt kẻ khác vác.

19. Thánh hóa bổn phận của con. Thánh hóa người khác nhờ bổn phận con. Thánh hóa chính mình con trong bổn phận.

20. Nếu ai cũng thánh hóa trong bổn phận, thì tâm hồn mới, gia đình mới, thế giới mới.

21. Một vị thánh ngoài bổn phận là thánh ở xa xa thường hay “làm phép lạ” sái nơi, sái giờ. Ðến gần thì gây lộn xộn, và hoang mang khó sống.

22. Giáo dân nghĩ: thánh là sốt sắng kinh nguyện, giảng giải, xa lánh thế gian: họ hóa ra giáo sĩ, tu sĩ thời xưa. Tu sĩ nghĩ: thánh là dấn thân giúp việc xã hội, hoạt động chính trị, tranh đua với giáo dân mà nhập thế. Loạn xà ngầu!

23. Thế giới không đổi mới, vì người ta quan niệm sự thánh thiện ngoài bổn phận.

24. Thợ nên thánh ở công xưởng, lính nên thánh ở bộ đội, bệnh nhân nên thánh ở bệnh viện, học sinh nên thánh ở học đường, nông phu nên thánh ở ruộng rẫy, linh mục nên thánh trong mục vụ, công chức nên thánh ở công sở. Mỗi bước tiến là một bước hy sinh trong bổn phận.

25. Các thánh không nên thánh vì nói tiên tri hay làm phép lạ. Các ngài đâu làm gì lạ! Họ chỉ chu toàn bổn phận.

26. Song bổn phận hiện tại không phải là thụ động, nhưng: là liên lỉ canh tân, là quyết định chọn hay chối Chúa, là tìm nước Chúa, là tin ở tình yêu vô bờ của Chúa, là hành động với tất cả hăng say, là thể hiện mến Chúa yêu người, “ngay trong giây phút này.”

27. Bổn phận là giấy vào nước Trời: “Ai thực hiện ý Cha Ta trên trời, sẽ vào nước trời.”

28. Chấp nhận thánh ý Chúa; vâng theo thánh ý Chúa; yêu mến thánh ý Chúa. Con chọn hạng nào?

29. Nếu Chúa muốn con chịu sỉ nhục vì bổn phận, chính lúc ấy Chúa cho con vinh hiển vì Thánh giá Chúa.

30. Con hãy thưa, “Lạy Chúa, nơi bổn phận của con là núi Calvariô, và con là của lễ toàn thiêu.”

31. Chỉ cần làm bổn phận trong giây phút hiện tại là nên thánh. Một khám phá, một mặc khải đem bình an và phấn khởi cho tâm hồn con.

32. Chính sự chết cũng là bổn phận cuối cùng mà con làm cách sẵn sàng và đầy yêu mến.

33. Tiến lên trong bổn phận mỗi ngày, con sẽ thấy “Ách Chúa êm ái, gánh Chúa nhẹ nhàng.”

34. Vì thương thuyết đòi điều kiện trong bổn phận, vì không theo ý Chúa, vì theo ý Chúa có giới hạn mà tâm hồn con khắc khoải, bất an.

35. Không gắn bó với ý Chúa từng giây phút, con sẽ bỏ dở đường hy vọng, vì con cho bổn phận bình lặng, vô danh và đồng điệu quá!

36. Vấn đề rất đơn giản: trước khi hành động, con nghĩ: “Chúa muốn con làm gì?” Hãy thực hiện ý Chúa!

37. Trong cuộc sống hàng ngày, Chúa ban cho ta hạnh phúc tham dự mâu nhiệm cứu rỗi. Ðối với mỗi người, con đường thánh giá đi theo con đường bổn phận.

3. Bền Chí

Ai cũng khởi sự Chỉ thánh mới đi đến cùng.

39. Bạo dạn không phải là phiêu lưu, bất khôn. Muốn đi đến cùng đường hy vọng con phải bạo dạn. Có mấy người đứng bên Chúa dưới thánh giá?

40. Bạo dạn để thưa với Chúa tất cả những gì con muốn, con nghĩ: “Thày ở với các con lâu nay, chưa thấy các con xin điều gì.” Bạo dạn là tin yêu như con với Cha.

41. Ðừng nản lòng vì thất bại. Nếu con tìm ý Chúa thực sự, thì chính sự thất bại đó là thành công. Chúa muốn như vậy. Xem gương Chúa Giêsu trên thánh giá.

42. Kết quả và thành công khác nhau. Có thể không kết quả bên ngoài, nhưng thêm kinh nghiệm, thêm khiêm tốn, thêm tin Chúa, đó là thành công dưới mắt siêu nhiên.

43. Chỉ có một sự thất bại là không hy vọng vào Chúa. “Con đã hy vọng vào Chúa và con sẽ không hổ thẹn đến muôn đời.”

44. Ðường hy vọng dài thăm thẳm. Con đừng làm “Thánh lâm thời”: phong ba dồn dập, nước sơn sẽ phai nhạt và tượng thánh sẽ hiện nguyên hình quỉ.

45. Nhân đức tỏa hương thơm chứ không náo động.

46. Thành tín trên con đường con đi, Phêrô không nộp Chúa, không cáo Chúa, nhưng Phêrô không được một lời bênh Chúa, “tôi không biết người ấy”, Phêrô muốn yên thân, khỏi liên lụy: Phêrô bỏ Chúa dọc đường và tháo lui.

47. Con run sợ: vấp ngã, khó khăn, hiểu lầm, công kích, sỉ nhục, tử hình… Con quên Phúc Âm sao? Chúa Giêsu đã chịu tất cả. Cứ theo Ngài con sẽ Phục Sinh.

48. Mỗi sáng thức dậy, con khởi sự lại cuộc đời, hăng say và lạc quan. Dù đường đi trục trặc, con cứ đi với Chúa, như về làng Emmau, sẽ đến đích.

49. Bền đỗ là đặc tính của các thánh, vì “Ai bền đỗ đến cùng sẽ được cứu rỗi.”

50. Dù mọi người bỏ dở hành trình, con cứ tiến, quần chúng dễ bị lôi cuốn thì đông đảo, lãnh đạo sáng suốt lại hiếm hoi. Con phải có bản lãnh, đừng theo quần chúng mù quáng.

51. Giữ vững tinh thần của con, mặc dù cảm thấy rã rời, nguội lạnh; vì mây mù sẽ qua đi, không che mãi được mặt trời. Chỉ đợi mây bay qua thôi.

52. Ðừng nói “mất hứng rồi”. Con làm vì hứng sao? Việc Chúa đâu phải làm thơ. Làm vì yêu mến và con biết không bao giờ “mất yêu mến Chúa” cả.

53. Người trộm lành đã hạnh phúc vì hy vọng ở tình yêu Chúa, Giuđa đã khốn nạn vì thất vọng.

54. Giờ phút chán nản nhứt, thất vọng nhứt của Chúa Giêsu: “lạy Cha, sao Cha bỏ con!” Có Ðức Mẹ đứng bên Thánh giá, Mẹ thinh lặng nhưng tình thương Mẹ đủ nâng đỡ Con cho đến lúc nói: “Ðã hoàn tất.”

55. Con trai bà góa thành Naim chết được khiêng đi chôn, Lazarô chết thối trong mồ, Chúa còn gọi chỗi dậy được. Con hãy hy vọng và khiêm tốn hối cải. Chúa sẽ cho con sống lại.

56. Mỗi ngày con phải bớt tự ái mà thêm bác ái. Mỗi ngày hãy bớt tự tin mà thêm tin Chúa.

57. Nếu con không quyết tâm bền chí, đừng nói: “tôi hiền”, phải nói: “tôi hèn”.

58. Con cứ than thở: tôi mà được ở chỗ này, được công tác với người kia, được nắm chức vụ nọ, chắc tôi thành công rực rỡ. Làm việc Chúa giao cho, con ở nơi Chúa đặt con, đi thẳng. Chạy lăng xăng không đến đích.

59. trong tâm hồn con, có hai con người: Gioan và Giuđa. Bao lâu con còn bền chí phấn đấu, là dấu con theo Gioan trung thành; giờ phút nào con hèn nhát đầu hàng, con chọn Giuđa làm quan thầy và thắp hương tôn thờ “quan thầy phản bội” ấy.

60. Con bảo: “Khổ”. Ðúng vậy. Thương khó, bỏ dễ. Khó mới quí, bỏ là quỉ.

4. Tiếng Gọi

Ðộng viên toàn lực theo tiếng Chúa.

61. “Hãy theo Thày”! Các tông đồ đã bỏ mọi sự theo Chúa, con có dứt khoát một phen theo Chúa không? Chúa phải gọi con mấy lần rồi?

62. Chọn lựa bao giờ cũng tiếc nuối, do dự, suy nghĩ, nhưng cuối cùng phải quyết định.

63. Chúa Giêsu rõ ràng quyết liệt: “Ai muốn theo Ta, hãy…” “Ai không… chẳng đáng làm môn đệ Ta.” Ðường lối sáng tỏ, tiếng gọi không úp mở.

64. “Hãy đi rao giảng Phúc Âm…”; để dám nhận một sứ mạng cao cả như thế, Chúa cần “cảm tử”. Hai ngàn năm lịch sử Hội Thánh cho ta thấy giai đoạn nào cũng không thiếu cảm tử từ mọi tầng lớp giáo dân.

65. Có những người suốt đời chỉ nhờ thiên hạ quyết định giùm. Con có thuộc vào hạng đó không?

66. Con người muốn tháo lui vì có những sự trái ý, vì gặp những người không thể chịu nổi! Con theo Chúa hay theo mấy người ấy?

67. Con ngạc nhiên sao đủ hạng người tình nguyện làm “cảm tử” theo tiếng gọi của Chúa? Vì Chúa đã nói: “Thày ở cùng chúng con mọi ngày đến tận thế.”

68. Người ngoài không hiểu được tại sao người ta theo tiếng gọi của Chúa, họ cho là ta điên. Chính Chúa Giêsu cũng bị Hêrôđê gọi là điên, và chúng ta hãnh diện được ở trong “nhà thương Biên Hòa” của Chúa.

69. Quyết định theo Chúa của con không phải chỉ là một chữ ký, không phải là một lời tuyên thệ thôi. Nhưng là một sự hiến dâng liên lỉ thực hiện trong cả cuộc sống.

70. “Theo Thày mấy lâu nay, các con có thiếu gì không?” – “Thưa Thày không.” Con bỏ tất cả, nhưng theo Chúa Quan phòng, con còn lo gì?

71. Con đừng lấy làm lạ, lúc theo Chúa, con nghe tiếng gọi của khoái lạc, của danh vọng, của cả bản thân, cha mẹ, quyến rũ con bỏ đường Chúa. Cứ tiến lên, Chúa đã nói trước: “Ai cầm cày còn ngoảnh mặt lui, không đáng làm môn đệ Ta.”

72. Tiếng gọi vẫn tiếp tục nhắc nhở con trong mọi việc nhỏ: “Hãy theo Thày!” và tiếng “Vâng” của con cũng tiếp tục cho đến hơi thở cuối cùng.

73. Thưa: “Vâng” là dễ, nhưng hãy xem Chúa Giêsu theo tiếng gọi cho đến chết trên thánh giá. Hãy bỏ mình, vác thánh giá mỗi ngày và đóng đinh mình trên thánh giá ấy.

74. Chúa bảo con: “Hãy đi rao giảng Phúc Âm.” Chúa không ra thời khóa biểu, không vạch kế hoạch, Chúa để con sáng kiến và vượt đi, miễn là con mang Phúc Âm.

75. Công đồng Vatican II dạy ta “trở về nguồn”.Con hãy khám phá lại đời sống các tông đồ, những người đã sống, đã nghe, đã sờ tận tay Chúa Cứu Thế và làm chứng về Ngài.

76. Chương trình đang thực hiện tốt đẹp phải bỏ dở, hoạt động hăng say phải bó tay. Nhiệm vụ đang quan trọng phải hạ tầng công tác! Uất ức và chán nản! Chúa gọi con “hãy theo Thày” hay “hãy theo việc nọ, người kia”? Ðể đó, Chúa sẽ liệu.

77. Con không tin ai, không trao công việc cho ai, không chịu nhường chỗ cho ai. Con toàn năng hơn Chúa nữa sao?

78. Tại sao con khư khư ôm lấy công việc nọ, công việc kia, không chịu buông ra khi thượng cấp thuyên chuyển? Việc đó của Chúa hơn là của con! Có Chúa lo.

79. Lúc con tự mãn về công việc tông đồ của con là lúc nguy hiểm nhất. Ma quỷ tập trung lực lượng để đánh úp con.

5. Sống Nội Tâm

Ðời chiêm niệm được cụ thể hóa trong hành động.

80. Hòa bình nhờ chiến thắng, chiến thắng nhờ tranh đấu. Con muốn bình an trong tâm hồn, phải tranh đấu liên lỉ.

81. Khí giới của con người là nguyện ngắm, hy sinh, các nhiệm tích, chuỗi Mân côi, tĩnh tâm… Ðồng minh của con là Ðức Mẹ, thánh Giuse, Thiên Thần, thánh bổn mạng, cha linh hướng. Con chắc chắn thắng trận, trừ khi con dần dần hạ khí giới và phản đồng minh của con.

82. Ðứng trên tầng lầu cao, nhìn xuống đường, con thấy làn sóng người cuồn cuộn chảy. Ðủ loại xe, đủ hạng người, dành nhau, tông nhau, đâm đầu chạy, vội vã hấp tấp, hốt hoảng, vì tình, vì tiền, vì tham vọng, vì đua sống. Chừng nào chúng ta lao mình vào việc Chúa, bất kể sống chết, đức tin ta mới sống, hồn tông đồ ta mới nóng.

83. Nếu mỗi năm con quyết tập một nhân đức, hàng ngày con rèn luyện một ít, đến nay con đã khá trọn lành.

84. Thủy thủ lặn đáy biển, phi hành gia bay trên phi thuyền đều dấn thân mạo hiểm, vì khoa học. Ngày nào con bỏ tất cả và bất cứ giây phút nào cũng sẵn sàng liều mình vì Chúa, người ta mới tin đời nội tâm con.

85. Con muốn đốt cháy cả thế giới bằng tình yêu truyền giáo, chinh phục cả năm châu. Mỗi giây phút của con phải là một tia lửa của nhiệm vụ, của tuân phục của nhẫn nại…, tia lửa sẽ bốc cháy sáng cả thế giới.

86. Thinh lặng bên ngoài, nhất là thinh lặng bên trong là bầu khí của cuộc sống nội tâm.

87. Tất cả mọi người không cần tài ba lỗi lạc mới nên thánh được, chỉ cần ơn Chúa và ý chí của con. Ít người làm thánh, vì học tập thành tài dễ hơn là thay đổi cả cuộc sống để nên thánh.

88. Con hăng say phụng sự Chúa rất tốt, nhưng lòng sốt sắng không đi đôi với sự canh tân tâm hồn thì không đẹp ý Chúa.

89. Thế gian sợ thinh lặng vì họ sẽ thấy mình trống rỗng cô đơn. Những người sống nội tâm quý sự thinh lặng, vì họ tìm thấy một thế giới mới mẻ tốt đẹp, trong cuộc sống thân mật với Chúa Ba Ngôi, mà thế gian không thể khám phá được.

90. Cứ mỗi năm con dốc lòng trừ một tính xấu, hàng ngày sửa một chút, ngày nay con đã bớt bao nhiêu khuyết điểm.

91. Con hỏi phải khởi sự sống nội tâm từ lúc nào? Phải khởi sự ngay từ bây giờ và phải khởi sự lại mỗi ngày.

92. Ai phải nên thánh? Tất cả mọi người, không có luật trừ. Khởi sự từ chính mình con, vì Chúa mời gọi tất cả.

93. Trên đời không gì quí bằng ơn Thánh. Ðã khởi sự thiên đàng trong lòng ngay từ trần gian.

94. Hạt kim cương óng ánh, đắt giá, quí báu, được cấu tạo từ ngàn vạn năm trong lòng đất, trong khối đá. Con có trưởng thành từ bên trong vậy không?

95. Hãy chạy khắp thế gian và la lớn tiếng với mọi người: “Có một người đã chết cho bạn.”

96. Trên màn ảnh, ngọn lửa phần phật làm mọi người kinh khiếp, nhưng không đốt nóng, không nấu chín; vì nó là lửa giả, không do một lò lửa hồng bốc lên.

97. Lòng mến Chúa phải tuyệt đối! Chúa dạy: “Không ai làm tôi hai chủ…” Con làm tôi mấy chủ?

98. Mỗi ngày dành riêng ít phút thinh lặng để giúp đời nội tâm tiến lên. Lâu nay con để dành mấy phút?

99. Người ta bảo: Khủng hoảng đức tin, khủng hoảng quyền bính; Cha nghĩ: Khủng hoảng thánh thiện. Chúa muốn thanh lọc để thấy rõ, đâu là thánh, đâu là quỷ!

100. Con không hiểu tại sao thánh Inhaxiô cầu nguyện: “Xin cho biết Chúa, cho con biết con!” Vì Chúa nói với Philipphê: “Philipphê, ở với Thày lâu nay mà con chưa biết Thày sao?” Nếu “biết” thật, đời con sẽ đổi hẳn…

101. Người giữ đạo đọc nhiều kinh, dự nhiều lễ, mà không sống đạo, chẳng khác gì người được hỏi: “Bạn sức khỏe không?” liền đáp: “Tôi ăn một ngày sáu bữa.” Chưa hẳn ăn nhiều bữa là đã khỏe.

6. Siêu Nhiên

Sống siêu nhiên, Sống thánh ý Chúa trăm phần trăm.

102. Mọi người khen con mà Chúa chê con, khốn cho con. Mọi người nhục mạ con, vu cáo, ghê gớm con, nhưng Chúa khen con, thì hạnh phúc cho con vì nước Thiên đàng là của con.

103. Mọi người khen con mà Chúa chê con, được ích gì? Mọi người nhạo cười con, mà Chúa khen con, hạnh phúc cho con. Khi dân chúng kể: “Xin tha Baraba!” Baraba vẫn là kẻ trộm. Khi dân chúng la lối: “hãy đóng đinh nó!” Chúa Giêsu vẫn là con Thiên Chúa vô tội.

104. Trước những vô ơn phản bội, vu cáo, đau đớn nhất là những ác ý phi lý, do những nhân vật không thể ngờ được. Phản ứng của con là: – Tha thứ, thật lòng. – Kể cả xin họ tha thứ nếu họ không bằng lòng con. – Yêu thương cầu nguyện cho họ thức tỉnh. – Càng khỏi dựa vào sự an ủi thế gian.

105. Hãy vui mừng vì con thành công và hãy cám ơn Chúa vì có người khác thành công hơn con.

106. Sự điên dại trước mắt loài người là sự khôn ngoan trước mặt Chúa.

107. Thánh giá là sự dại dột đối với người Do Thái, là sự vấp phạm đối với người Hy lạp. Nhưng phần chúng ta, chúng ta phải hãnh diện vì thánh giá Chúa.

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS