Hồng Thủy – Vatican News
Năm cha Ortiz 15 tuổi, tình hình kinh tế khó khăn, gia đình cha phải chật vật xoay xở về tài chánh. Do đó cha Ortiz phải nghỉ học để đi tìm việc làm giúp đỡ gia đình. Cha tìm được công việc tại một tiệm bánh mì trong một gia đình hàng xóm và đã làm việc tại đây 5 năm. Đối với cha, công việc này là một kinh nghiệm phong phú.
Mới đây, cha Ortiz trở lại nghề làm bánh mì của mình để gây quỹ cho những người nghèo trong giáo xứ của cha trong thời gian đại dịch. Khi các Thánh lễ có giáo dân tham dự bị đình chỉ do đại dịch, khi cả nước bị phong tỏa, cha Ortiz nhìn thấy các thành viên trong cộng đoàn của giáo xứ chật vật với vấn đề tài chính.
Nhiều người bắt đầu đến gõ cửa nhà xứ để xin giúp đỡ, trong khi giáo xứ và các nhóm từ thiện địa phương lại không có thu nhập vì không quyên góp được. Thế là cha Ortiz bắt đầu nướng bánh. Cha dùng gần 25 ký bột mỗi ngày để nước các loại bánh mì, bánh cuộn và các thứ bánh khác. Một túi bánh bán được khoảng 2,65 đô la; với số tiền này cha có thể mua được hơn 2 ký gạo. Cho đến nay cha có thể giúp đỡ cho 60 gia đình. Nhờ việc bán bánh, cha có thể gây thêm quỹ để bảo đảm rằng bất cứ ai gõ cửa nhà xứ đều ra về với một túi gạo, đường hay đậu. Không ai phải ra về tay không.
Cha Oritz chia sẻ: “Tôi làm việc suốt cả ngày, vừa nướng bánh vừa bán bánh và vào ban chiều, tôi cử hành Thánh lễ. Tôi luôn thưa với Chúa: ‘Con cảm ơn Chúa vì bánh đích thực mang lại sự sống đời đời, đó là sự giàu có lớn nhất và là điều con muốn người dân của chúng ta có được, đón nhận, hưởng nếm và cảm nhận.”
Cha Ortiz khuyến khích các linh mục khác tìm ra những cách sáng tạo để giúp những người nghèo đang phải chống chọi trong thời gian đại dịch này. “Tôi tin rằng đây là một thời điểm đặc biệt. Thiên Chúa đã cho phép tôi trở lại với nguồn gốc của tôi. Thiên Chúa cho phép tôi đáp ứng những nhu cầu của các anh chị em của chúng ta. Đây là thời điểm mà Thiên Chúa cho chúng ta sống tình liên đới và đi ra khỏi chính mình theo một cách rất đặc biệt.” (CNA 04/05/2020)