– Em muốn yêu Ngài, không chỉ yêu bình thường mà yêu như các thánh, dám làm những chuyện ngông cuồng cho Ngài.
– Khi một tâm hồn để mình bị cuốn hút do những làn hương say đắm của Ngài, nó không chạy theo một mình. Tất cả những người nó yêu đều được cuốn theo, không cưỡng bức, không áp lực, tự nhiên nó cuốn hút về Ngài, thế thôi!
– Phần cây cọ vẽ, nó đâu có thể tự hào về kiệt tác do nó. Nó biết rằng các nghệ sĩ không bối rối mà còn giỡn với những khó khăn và đôi khi dùng những dụng cụ yếu đuối và bất toàn.
– Ôi! Biết bao linh hồn đã nên thánh, nếu họ được hướng dẫn tốt!
– Điểm mà Archimède không thể tìm ra, thì các thánh đã được tràn đầy. Đấng Toàn Năng đã cho các ngài 1 điểm tựa: chính Chúa, duy mình Chúa, còn đòn bẩy là cầu nguyện bốc cháy yêu thương. Đó là cách các thánh chiến sĩ đang nâng vũ trụ lên và cho tới tận thế, các thánh tương lai cũng sẽ nâng…
– Thánh thiện không phải ở làm việc này, việc kia. Thánh thiên ở chỗ quyết tâm làm cho mình ra khiêm nhường và nhỏ bé trong vòng tay Thiên Chúa, ý thức mình yếu đuối và liều lĩnh tin tưởng ở lòng Cha nhân hiền.
– Vâng, vì chúng ta, Chúa Giêsu sẽ làm những chuyện kì diệu vượt xa những ước nguyện mênh mông của chúng ta.
– Giả như Chúa không thấy những việc lành con làm, thì con cũng chẳng buồn. Con yêu Chúa hết sức, đến nỗi con ước ao có thể lấy tình yêu và những hy sinh nhỏ bé của con để làm đẹp lòng Người, cho dù Người không biết tình yêu và những hy sinh đó là của con. Biết và thấy những cái đó thì dường như Chúa bó buộc ohải ân thưởng con… Con không muốn làm phiền Chúa như thế.
– Con cũng có nhiều yếu đuối lắm, nhưng con không ngạc nhiên bao giờ. Con chưa hoàn toàn tránh khỏi những cái tầm thường của thế gian một cách nhanh chóng như lòng con mong muốn, chẳng hạn con thường bận tâm về điều sai lỗi con đã nói hoặc làm. Bây giờ con nghĩ và tự nhỉ: Ôi, tôi vẫn còn đứng ở chỗ cũ như xưa! Nhưng con nói thế với một tâm hồn bình thản hết sức không chút phiền não. Cảm thấy mình yếu đuối và bé nhỏ thì êm ái biết mấy!
– Con hy sinh nhiều trong những điều nhỏ mọn.
– Thường thường những ân sủng mà chúng ta nhận được là do lời cầu nguyện của một linh hồn ẩn dật mà chúng ta không biết. Vì Chúa muốn rằng các thánh thông đạt ân sủng cho nhau do lời cầu nguyện, để khi ở trên trời các ngài yêu mến nhau với một tình yêu lớn lao hơn cả tình yêu gia đình dù là một gia đình lý tưởng nhất trần gian. Biết bao lần con nghĩ rằng có lẽ những ân sủng con nhận được đều do lời cầu nguyện của một linh hồn bé nhỏ đã xin Chúa ban cho con mà chỉ lên trời con mới biết được.
– Các vị đại thánh đã làm việc để Chúa được vinh hiển, còn con, con chỉ là một tâm hồn bé nhỏ, con làm việc để Chúa được vui lòng và con rất sung sướng được chịu những đau khổ lớn lao nhất khi sự chịu đựng đó có thể làm Chúa mỉm cười, dù Chúa chỉ mỉm cười một lần cũng được.
– Sống bé nhỏ, còn là không nhận cho mình những nhân đức mình thực hành, là không tưởng rằng mình có thể làm được việc này việc nọ, nhưng hãy nhận rằng Chúa đặt kho tàng nhân đức ấy vào tay con nhỏ của Ngài để khi cần nó sẽ dùng, nhưng lúc nào kho tàng ấy cũng vẫn là kho tàng của Chúa. Sau cùng, là đừng nản chí vì những lỗi lầm của mình, vì trẻ con thường ngã luôn, nhưng vì chúng bé quá nên không thấy đau mấy.
Con chiên nhỏ