Phép Lạ Thánh Thể Hay Chúa Cũng Vào Tù Ðể Ở Với Chúng Tôi

Nghe bài này

images1

Tháng Tư Ðen năm ấy (1975) đưa đến sự sụp đổ hoàn toàn chế độ Việt Nam Cộng Hòa. Nó đã đẩy chúng tôi vào trại giam mà họ mệnh danh “Trại cải Tạo”. Cái tên nghe thấy hấp dẫn, mà thực chất lại là những trại tù khổ sai không hơn không kém, để giam giữ những người thuộc chế độ VIỆT NAM CỘNG HÒA, đặc biệt là các Sĩ quan trong quân đội VNCH, trong đó có tôi, một sĩ quan thuộc binh chủng Pháo Binh Sư Ðoàn 18 Bộ Binh.

Sau khi đưa gia đình về miền quê nội, tại Cái Sắn Rạch Giá, bị đưa vào Khám lớn Rạch Giá ngay đầu tháng 5 năm 1975…

Sau những ngỡ ngàng và bàng hoàng vì mọi sự đã đổi thay gần như trái ngược hẳn… ăn uống thiếu thốn, chỗ ở chật chội và bẩn thỉu, những đêm dầu tiên không kiếm được chỗ nằm, tôi phải trải tấm chiếu nhỏ ngoài sân để ngủ (khám Lớn Rạch Giá là thế đấy… những ai đã từng vào đây năm 75 chắc hẳn phải nếm mùi ngủ ngoài sân…).

Vừa nằm xuống, tôi đã thiếp đi lúc nào không rõ, mãi tới gần sáng giật mình thức giấc, thân xác mệt nhừ, mà tai thì chỉ thấy những tiếng thở dài não nuột, những tiếng sột soạt lăn qua lăn lại vì ngủ không được của các bạn đồng cảnh ngộ, lòng tôi quặn đau, đau vì nước mất nhà tan, vợ con nheo nhóc, còn bản thân thì lao tù khổ aỉ! Sự tủi nhục như càng chồng chất bội phần vì đám cán bộ được chỉ định công tác “cải tạo” các cựu quân nhân Cộng Hòa, đều quá ngu dốt và thất học, hầu hết nhưng tên cán bộ CS chỉ có một trình độ kiến thức thấp kém ngoài sự tưởng tượng của những người đang bị chúng “lên lớp.”

Thế rồi tôi được chuyển xuống Cần Thơ mấy tháng sau đó và năm 76 ra Bắc.
Trên đường ra Miền Bắc Xã Hội chủ Nghĩa họ nhốt chúng tôi chật cứng trên chiếc tàu chở hàng hóa hay súc vật! Ðây là một chuyến hải trình mà trên đời có lẽ chưa ai có thể tưởng tượng được!! (Cái cảnh lao tù này đã có nhiều người cùng cảnh ngộ mô tả khá chính xác, thiết nghĩ ở đây chúng tôi không dám nói thêm…)

Quen dần với cuộc sống thiếu thốn về thể chất, về tinh thần tuy bớt nhớ nhà, nhưng lúc này hình như mọi người đều quay về với Ðấng Thiêng Liêng, vì thế đôi lúc chúng tôi không còn cảm thấy sợ hãi nữa, và đã tổ chức những phong trào quyên góp quà cáp… để tặng quà Giáng Sinh cho những tù nhân nghèo khổ nhất – những người không có thăm nuôi của gia đình, không phân biệt tôn giáo. Chính những hoạt động này mà Anh Nguyễn Lý Tưởng hiện là Chủ bút Báo Hiệp Nhất, đã từng bị “còng” (biệt giam) nhiều ngày… Hơn nữa, chúng tôi thường xuyên dậy Giáo Lý cho những người muốn tìm hiểu.

Do đó nhiều buổi lễ rửa tội đã được diễn ra ngay trong trại tù cộng sản, từ cấp Tướng, cấp Tá, cũng như những người thuộc tầng lớp hành chánh và chính trị, có nghĩa là nhiều người đã tìm thấy Chúa, thuộc đủ mọi tầng lớp,… Thầy Sáu vĩnh viễn Vũ thành An cũng nằm trong trường hợp này, do chính cụ Trần Khắc Khoan đổ nước rửa tội. Nói đến đây chúng tôi xin được chúc mừng Thầy đã mạnh tiến và xin Chúa luôn gìn giữ Thầy hồn an xác mạnh để mạnh tiến hơn nữa hầu phục vụ Chúa và Giáo Hội.

Sau nhiều năm “đói” – không có Linh Mục trong trại nên không hề có Mình Thánh Chúa – hầu như mọi người đều cùng một ao ước được rước Thánh Thể, thế là một ý nghĩ thoáng hiện trong tâm trí tôi: “Mình phải xin gia đình gửi Mình thánh Chúa trong kỳ thăm nuôi sắp tới”.

Hôm ấy, một ngày đẹp trời, tên cán bộ gọi tên tôi và báo có người thăm nuôi!! Tôi cầu xin: “Lạy Chúa, chớ gì vợ con đem được Chính Mình Chúa cho chúng con!!”

Vừa thấy vợ tôi trong căn phòng khách của trại tù, nhiều năm chưa được gặp, giờ đây trông nàng già đi vì vất vả, thay chồng nuôi con, lại phải nuôi cả chồng nữa, như hôm nay đây. Lòng trí tôi thổn thức như bay bổng trên mây… Ðây rồi, vợ tôi, người mà tôi hằng nhớ thương đây rồi… tôi ngây người trong ít phút không nói ra được lời nào… Nhất là khi được cho biết có đem theo Mình Thánh Chúa đựng trong một hộp sữa Guigoz đầy, nên tôi quá mừng mà chẳng còn thiết đến những thức ăn vợ tôi mang theo; vì thế vợ tôi hơi ngạc nhiên khi thấy thái độ của tôi khác hẳn với những người thăm bên cạnh mà nàng thấy trước mắt, họ ăn lấy ăn để mà chẳng màng gì tới vợ con vì đã thèm khát lâu ngày.

Hết thời gian thăm nuôi, phải trở vào trại giam. Quá băn khoăn và hồi hộp khi nghĩ đến những tên công an sẽ xét, họ xét thật kỹ, làm sao dấu được hộp đựng Mình Thánh Chúa bây giờ đây!!!

Tôi chỉ còn biết thầm thĩ cầu xin: “Lạy Chúa, con bất lực không bảo vệ Chúa được! Vậy xin Chúa tự bảo vệ lấy Mình Chúa”. Như có một sức mạnh, tôi không cảm thấy lo lắng nhưng mạnh dạn đi vào phòng khám xét.

Khi lấy đồ ra để bị khám xét, tôi đặt tất cả mọi thứ dưới nền nhà, nhưng riêng hộp đựng Mình Thánh Chúa tôi mạnh dạn đặt ngay trên bàn trước mặt tên cán bộ công an. Cho tới bây giờ, tôi vẫn không hiểu tại sao tôi lại bình tĩnh thế!!

Tên công an lục lọi khám xét đủ mọi thứ, ngay cả tube kem đánh răng chúng cũng thọc que vào ngoáy để đảm bảo không có gì trong đó, người tôi chúng sờ soạng nắn bóp đủ nơi từ vạt áo cho tới mọi nơi. Thế nhưng hộp đựng Mình Thánh Chúa thì hình như chúng không hề thấy nên không đụng chạm tới.

Một tên nói: “Xong rồi, anh đi vào”.

“Lạy Chúa! Con cám ơn Chúa đã che mắt những tên công an này”. Lòng tôi hân hoan vì Chúa đã làm phép lạ tỏ tường để tự bảo vệ Mình khỏi bị hai tên công an cộng sản hành hạ Chúa, nếu chúng thấy.

Chỉ mừng trong ít phút, tôi lại băn khoăn, làm thế nào tránh khỏi bọn chúng khi mà haụng tháng chúng đi khám xét nơi ngủ của từng người tù, trong khi chúng tôi đi lao động bên ngoài trại. Nghĩ thế, tôi lo lắng, nhưng chỉ còn biết phó mặc Chúa, tôi thầm cầu xin rằng: “Ðây chính là Thân Mình Chúa, chúng con cần có Chúa, nhưng xin Chúa tự lo lấy Thân Chúa chứ con biết làm sao bây giờ”.

Chiều hôm đó, tôi lấy một miếng ván mỗi bề gần hai tấc làm bệ, một bề tựa cột nhà còn bề kia tựa vào tường, tôi dựng hai cái khăn mặt nhỏ che hai bên còn lại. thế là tôi có một “nhà tạm” dã chiến cho Chúa rồi đó! Với Hòm chầu tạm này Chúa đã ở với chúng tôi khá lâu… Từ đó về sau tôi thường thầm cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, vì ước ao có Chúa ở cùng, mà chúng con đã đem Chúa vào để ở tù chung với chúng con! Xin Chúa tha thứ cho chúng con!!”

Kính thưa qúy Vị và các bạn, quả đây lại là một phép lạ nữa! phép lạ này kéo dài khá lâu, nghĩa là từ đó cho tới khi chuyển trai và đến khi hết Minh Thánh thì chúng tôi được tha về…

Vâng, tôi tin thực sự là phép lạ, vì như chúng tôi trình bày ở trên, tôi không hề cất dấu chỗ nào kín đáo, mà để ngay nơi đầu giường cạnh cây cột nhà, thế mà nhiều lần xét nhà, xét phòng nhưng họ vẫn không bao giờ đụng chạm tới Chúa được!

Hơn nữa từ khi có Mình Thánh Chúa, mỗi Chúa Nhật, vào khoảng tám giờ tối, tất cả các anh em công Giáo trong buồng đều tụ tập lại, ngồi quây quần chung quanh hộp đựng Mình Thánh Chúa để cùng nhau dâng lễ và rước Mình Thánh Chúa. Chắc Qúy vị cũng biết rằng trong trại tù cộng sản vấn đề ăng ten – danh từ để chỉ những chỉ điểm viên, chỉ điểm cho bọn cai tù, chỉ điểm cho bọn cai tù, họ báo cáo mọi hành vi của các tù nhân đi bán rẻ lương tâm, cam thân phận làm “ăng ten,” – nó nhiều như rươi ấy. Làm gì mà chẳng báo cáo cho tụi cai tù cơ chứ! Hoặc giả chúng tôi chỉ thực hiện một lần, hay một tháng thì không nói, đàng này cả mỗi tuần và kéo dài cả hàng năm tụi công an vẫn chưa hề bao giờ đả động tới vấn đề này. Nói rằng chúng không biết lại càng vô lý, vì Mình Thánh của chúng tôi hình dáng vẫn y như Minh Thánh trong các nhà thờ (không ngụy trang). Trường hợp điển hình chứng tỏ chúng biết rất rõ thế nào là Mình Thánh Chúa, anh bạn chúng tôi, trước đó có đem theo một miếng nhỏ Mình Thánh và anh bọc trong miếng vải có giây để đeo nơi ngực, tụi công an nó khám được và anh đã bị còng nơi nhà kỷ luật, đó là trường hợp anh Ðức, hiện ở Houston Texas. Ðược chứng kiến phép lạ, nhưng tôi vẫn ôm ấp cho riêng mình hon hai chục năm nay, tuy có vài lần thổ lộ với những người thân. Do đó, tôi thường thấy nỗi băn khoăn, bứt rứt trong lòng vì tôi đã không loan truyền để Vinh Danh Chúa Giêsu Thánh Thể. Nên hôm nay tôi nguyện xin Chúa rằng: “Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con đã đưa Chúa vào tù ở chung với chúng con! Và trong thời gian đó Chúa đã phải tự bảo vệ cho chính Thánh Thể Chúa…Vậy giờ này con viết ra để mọi người cùng tôn vinh Thánh Thể Chúa và thấy rằng Chúa sẵn sàng làm phép lạ cho kẻ Tin và xin Người“.

Hồi ký của người tù tên Vũ
GX CácThánh Tử Ðạo Việt Nam – Houston TX

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS