Sứ Điệp Ngày Khánh Nhật Thế Giới Truyền Giáo 2014 của Thánh Cha Phanxicô

Nghe bài này

giaohoangphanxico22Anh chị em thân mến,

Ngày nay vẫn có rất nhiều người chưa biết Đức Chúa Giêsu Kitô. Vì lý do đó mà sứ vụ ad gentes (rao giảng cho muôn dân) vẫn tiếp tục là sứ vụ cấp bách nhất, trong đó tất cả các phần tử của Hội Thánh được mời gọi tham gia, bởi vì tự bản chất, Hội Thánh là truyền giáo: Hội Thánh được sinh ra “để đi ra.” Ngày Khánh Nhật Thế Giới Truyền Giáo là một thời điểm đặc quyền trong đó các tín hữu của các châu lục khác nhau tham gia bằng lời cầu nguyện và các cử chỉ cụ thể của tinh thần đoàn kết trong việc giúp đỡ các Hội Thánh trẻ trong các xứ truyền giáo. Đây là một cuộc cử hành ân sủng và niềm vui. Ân sủng, bởi vì Chúa Thánh Thần, được Chúa Cha sai đến, ban ơn khôn ngoan và sức mạnh cho những ai vâng phục tác động của Ngài. Niềm vui, bởi vì Đức Chúa Giêsu Kitô, Con của Chúa Cha, được sai đến để Phúc Âm hoá thế gian, nâng đỡ và đồng hành với chúng ta trong công việc truyền giáo của chúng ta. Chính vì niềm vui của Chúa Giêsu và của các môn đệ truyền giáo nên tôi muốn đề ra một biểu tượng Thánh Kinh, mà chúng ta tìm thấy trong Tin Mừng Thánh Luca (x. 10:21-23).

1. Thánh sử kể cho chúng ta rằng Chúa đã sai bảy mươi môn đệ, từng hai người một, đi vào các thành và làng mạc, công bố rằng Nước Thiên Chúa đã gần, và chuẩn bị cho dân chúng gặp gỡ Chúa Giêsu. Sau khi hoàn thành sứ vụ rao giảng này, các môn đệ trở về với lòng đầy niềm vui: niềm vui là một chủ đề nổi bật của cuộc truyền giáo đầu tiên và khó quên này. Nhưng Thầy Chí Thánh đã bảo các ông: “Các con đừng vui mừng vì ma quỷ phải thần phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi ở trên trời. Ngay lúc ấy, Người vui mừng trong Thánh Thần và nói, ‘Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, Con chúc tụng Cha’ (…) Rồi Người quay về phiá các môn đệ và nói riêng, ‘Phúc cho mắt được thấy điều các con thấy!’” (Lc 10:20-21.23).

Đây là ba cảnh được Thánh Luca trình bày. Trước hết, Chúa Giêsu nói với các môn đệ, rồi quay sang Đức Chúa Cha, và lại bắt đầu nói với các ông. Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ chia sẻ niềm vui của Người, là niềm vui khác và vượt trên những gì các ông đã cảm nghiệm.

2. Các môn đệ đã được tràn đầy niềm vui, và hăng say vì quyền năng giải thoát dân chúng khỏi ma quỷ. Tuy nhiên, Chúa Giêsu đã cảnh báo các ông không nên quá vui mừng vì quyền năng mà các ông đã nhận được, nhưng nên vui mừng vì tình yêu mà các ông đã lãnh nhận, “bởi vì tên của các con đã được ghi ở trên trời” (Lc 10:20). Các ông đã được ban cho một kinh nghiệm về tình yêu của Thiên Chúa, và thậm chí cả khả năng để chia sẻ tình yêu ấy. Và kinh nghiệm này là lý do của niềm vui biết ơn đối với con tim của Chúa Giêsu. Thánh Luca đã biết niềm hân hoan này trong viễn cảnh hiệp thông Ba Ngôi “Chúa Giêsu vui mừng trong Chúa Thánh Thần,” trong lúc quay sang Chúa Cha và chúc tụng Ngài. Giây phút vui mừng mật thiết này phát sinh từ tình yêu con thảo thâm sâu của Chúa Giêsu đối với Cha Người, là Chúa Tể trời đất, Đấng đã che giấu những điều nầy khỏi những kẻ khôn ngoan và học thức, mà mặc khải chúng cho những người bé nhỏ (x. Lc 10:21). Thiên Chúa đã che giấu và mặc khải, và trong kinh nguyện chúc tụng này, việc mặc khải của Ngài nổi bật nhất. Thiên Chúa đã mặc khải và chi giấu gì? Các mầu nhiệm của Vương Quốc của Ngài, sự tỏ lộ chủ quyền của Thiên Chúa trong Chúa Giêsu và sự chiến thắng Satan.

Thiên Chúa đã che giấu tất cả những điều ấy đối với những người quá tự mãn và cho rằng mình đã biết tất cả mọi sự. Họ bị mù quáng vì tính tự phụ của họ và không còn chỗ nào cho Thiên Chúa. Chúng ta có thể dễ dàng nghĩ đến một số người đương thời với Chúa Giêsu mà Người đã cảnh báo nhiều lần, nhưng đây là một nguy cơ luôn luôn hiện hữu, cũng liên quan đến chúng ta. Ngược lại, “những người bé nhỏ” là những người khiêm tốn, đơn thành, nghèo khó, những người bị thiệt thòi, những người không có tiếng nói, những mệt mỏi và gánh nặng, mà Chúa Giêsu công bố là “có phúc.” Chúng ta có thể dễ dàng nghĩ đến Đức Mẹ Maria, Thánh Giuse, các ngư dân ở Galilêa, và các môn đệ được gọi Chúa gọi dọc đường trong khi Người đi rao giảng.

3. “Vâng, lạy Cha, vì như thế là điều đẹp ý Cha” (Lc 10:21). Những lời này của Chúa Giêsu phải được hiểu trong liên quan với sự hân hoan nội tâm của Người, trong đó “điều đẹp ý Cha” ám chỉ kế hoạch cứu độ và lòng nhân lành mà Chúa Cha dành cho nhân loại. Chính trong bối cảnh của lòng nhân lành của Thiên Chúa này mà Chúa Giêsu vui mừng, bởi vì Chúa Cha đã quyết định yêu thương nhân loại bằng cùng một tình yêu mà Ngài dành cho Con của Ngài. Ngoài ra, Thánh Luca nhắc đến sự hân hoan tương tự của Đức Mẹ Maria, “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi vui mừng trong Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi” (Lc 1:47). Đây là Tin Mừng dẫn đến ơn cứu rỗi. Đức Mẹ Maria, mang Chúa Giêsu trong lòng mình, một Nhà Truyền Giáo tuyệt hảo, Mẹ đã gặp bà Elizabeth và đã vui mừng trong Chúa Thánh Thần, khi Mẹ hát kinh Magnificat. Chúa Giêsu, nhìn thấy sự thành công của sứ sứ vụ của các môn đệ và niềm vui của các ông, sau đó vui mừng trong Chúa Thánh Thần và thưa cùng Chúa Cha trong kinh nguyện. Trong cả hai trường hợp, đó là một niềm vui về ơn cứu rỗi trong hành động, vì tình yêu mà Chúa Cha yêu Chúa Con đến với chúng ta, qua tác động của Chúa Thánh Thần, bao bọc chúng ta, làm cho chúng ta được bước vào đời sống của Thiên Chúa Ba Ngôi.

Chúa Cha là nguồn gốc của niềm vui. Chúa Con là biểu hiện của niềm vui ấy, và Chúa Thánh Thần là Đấng làm cho niềm vui ấy được linh hoạt. Ngay sau khi chúc tụng Chúa Cha, như Thánh Sử Matthêu kể lại, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta: “Hãy đến cùng Thầy, hỡi tất cả những ai lao khổ và gồng gánh nặng nề, Thầy sẽ cho nghỉ ngơi. Hãy mang lấy ách của Thầy, và học cùng Thầy, vì Thầy hiền lành và khiêm nhường trong lòng, các con sẽ tìm được chỗ nghỉ ngơi cho tâm hồn. Vì ách của Thầy thì êm ái, và gánh của Thầy thì nhẹ nhàng.” (11:28-30). “Niềm vui của Tin Mừng tràn ngập tâm hồn và toàn thể đời sống của những ai gặp gỡ Chúa Giêsu. Những ai để cho mình được Người cứu độ, giải thoát khỏi tội lỗi, buồn rầu, trống rỗng nội tâm và sự cô lập. Với Chúa Giêsu Kitô niềm vui được sinh ra và luôn luôn tái sinh” (Tông Huấn Evangelii Gaudium, 1).

Về cuộc gặp gỡ này với Chúa Giêsu, Đức Trinh Nữ Maria đã có một kinh nghiệm rất đặc thù và đã trở thành “causa nostrae laetitiae – Căn nguyên của sự vui mừng của chúng ta.” Trái lại, các môn đệ đã nhận được ơn gọi đến ở với Chúa Giêsu và được Người sai đi rao giảng Tin Mừng (x. Mc 3:14), và như vậy được tràn đầy niềm vui. Tại sao chúng ta lại không chịu bước vào dòng sông đầy vui mừng này?

4. “Nguy cơ lớn nhất trong thế giới ngày nay, với những cung cấp tràn ngập và đa dạng của chủ nghĩa tiêu thụ, là một nỗi buồn cá nhân đến từ tâm hồn tự mãn và tham lam, từ cơn sốt tìm kiếm những thú vui phù phiếm, và từ một lương tâm bị cô lập.” (Tông Huấn Evangelii Gaudium, 2). Vì vậy, nhân loại có nhu cầu rất lớn được thu hút vào ơn cứu độ mà Đức Kitô mang đến. Các môn đệ là những người để cho mình được tình yêu của Chúa Giêsu nắm bắt mỗi ngày một chặt hơn và được đánh dấu bởi ngọn lửa say mê với Nước Thiên Chúa, trở thành những người mang niềm vui của Tin Mừng. Tất cả các môn đệ của Chúa được mời gọi nuôi dưỡng niềm vui Truyền Giáo. Các Giám Mục, như những vị có trách nhiệm chính về việc loan báo Tin Mừng, các ngài có nhiệm vụ cổ võ sự hiệp nhất của Hội Thánh địa phương trong quyết tâm truyền giáo, bằng cách chú tâm đến niềm vui thông truyền Đức Chúa Giêsu Kitô, được thể hiện cả trong quan tâm rao giảng Người ở những nơi xa xôi nhất, cũng như trong việc vươn ra những vùng ngoại ô của lãnh thổ của của các ngài, nơi có nhiều người nghèo đang chờ đợi.

Ở nhiều khu vực có rất ít ơn gọi linh mục và đời sống thánh hiến. Thường là vì thiếu vắng nhiệt tình làm việc tông đồ có sức lây sang những người khác trong các cộng đồng, là những cộng đồng thiếu nhiệt thành nên không có sức thu hút. Niềm vui của Tin Mừng phát sinh từ cuộc gặp gỡ với Đức Kitô và từ việc chia sẻ với người nghèo. Vì vậy, tôi khích lệ các cộng đồng giáo xứ, các hiệp hội và các nhóm huynh đệ hãy sống một cuộc sống mãnh liệt, dựa trên tình yêu đối với Chúa Giêsu và chú ý tới nhu cầu của những người bị thiệt thòi nhất. Nơi nào có niềm vui, nhiệt tình, ước mong đem Đức Kitô đến cho những người khác, nơi đó có ơn gọi chân chính. Trong số này chúng ta đừng quên ơn gọi giáo dân truyền giáo. Hiện nay ý ‎thức về căn tính và sứ vụ của tín hữu giáo dân trong Hội Thánh càng ngày càng gia tăng, cũng như việc nhìn nhận rằng họ được mời gọi để đóng một vai trò càng ngày càng quan trọng trong việc quảng bá Tin Mừng. Vì lý do đó, điều quan trọng là họ được đào luyện cách đầy đủ, nhắm đến một hoạt động tông đồ có hiệu quả.

5. “Thiên Chúa yêu người vui vẻ cho đi” (2 Cor 9:7). Ngày Khánh Nhật Thế Giới Truyền Giáo cũng là một thời gian để khơi lại ước muốn và trách nhiệm luân l‎ý của việc tham gia cách vui vẻ vào sứ vụ truyền giáo – ad gentes. Việc đóng góp kinh tế của cá nhân là dấu chỉ của việc hiến thân trước mặt Chúa và sau đó cho anh chị em mình, bởi vì những hiến dâng vật chất của họ trở thành công cụ truyền giáo của nhân loại xây dựng trên tình yêu.

Anh chị em thân mến, trong ngày Khánh Nhật Thế Giới Truyền Giáo này, tôi nghĩ đến tất cả các Hội Thánh địa phương. Chúng ta đừng để ai cướp mất niềm vui của việc loan báo Tin Mừng! Tôi mời anh chị em đắm mình trong niềm vui của Tin Mừng và nuôi dưỡng một tình yêu có sức soi sáng ơn gọi và sứ vụ của anh chị em. Tôi mong mỏi anh chị em nhớ lại, như trong một cuộc hành hương tâm linh, “tình yêu ban đầu” mà Đức Chúa Giêsu Kitô đã sưởi ấm tâm hồn tất cả mọi người, không phải để có một cảm giác nhớ nhung, nhưng để kiên trì trong niềm vui. Các môn đệ của Chúa kiên trì trong niềm vui khi họ ở với Người, khi họ làm theo Thánh Ý Người, và khi họ chia sẻ với những người khác đức tin, niềm hy vọng và đức ái của Tin Mừng.

Chúng ta hãy cầu xin cùng Đức Mẹ Maria, mẫu gương truyền giáo khiêm tốn và vui vẻ, để cho Hội Thánh trở nên một nhà cho nhiều người, một người mẹ cho tất cả các dân tộc và việc ra đời của một thế giới mới có thể xảy ra.

Làm tại Vaticanô, ngày 8 tháng Sáu năm 2014, Lễ Trọng Kính Chúa Thánh Thần Hiện Xuống.

+ PHANXICÔ

LỜI CHÚA MỖI NGÀY

VATICAN NEWS

VIETCATHOLIC NEWS