Để có thể đi theo Chúa Giêsu, bạn phải lên đường, bạn phải bước đi, bạn không được dậm chân tại chỗ với tâm hồn ngồi lỳ. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay tại nhà nguyện Marta.
Đừng đứng một chỗ rồi nhìn vào cuộc sống người khác mà xét đoán
Nhiều lần người ta muốn tung hô Chúa làm vua, vì họ nhận thấy Chúa là “nhà chính trị lỗi lạc” nhưng Chúa bỏ họ mà ẩn đi nơi khác. Thế nhưng Chúa vẫn để cho dân chúng đi theo Ngài vì Ngài biết chúng ta đều là những kẻ tội lỗi. Vấn đề lớn nhất là có những người không theo Chúa Giêsu mà lại lỳ ra đó.
Có người cứ đứng đó, đứng ở bên lề đường mà quan sát. Họ ngồi một chỗ mà không nhúc nhích. Có một số kinh sư ngồi đó nhìn, nhìn từ hành lang. Họ không bước đi trong cuộc sống, nên chẳng có gì phải sợ gặp nguy hiểm cả! Họ ở yên một chỗ mà xét đoán người dân. Thậm chí có những lời nặng nề như: Nhìn đám dân ngu muội kìa! Đúng là những kẻ nhẹ dạ cả tin, những kẻ mê tín! Chúng ta cũng bao lần làm như thế, khi đứng nhìn lòng đạo đức bình dân của những người đơn sơ. Tâm thế giáo sĩ trị đã làm cho chúng ta gây hại tới mức nào cho Giáo hội. Những chuyện như thế vẫn còn tiếp diễn.
Để gặp được Chúa Giêsu, cần dám mạo hiểm
Những người hôm nay đến với Chúa Giêsu đã phải làm cuộc đánh liều. Đó là dỡ mái nhà ra, tạo một cái lỗ để có thể thả cái chõng có người bất toại xuống trước mặt Chúa. Họ đã mạo hiểm với chủ nhà, vì chủ nhà có thể kiện họ và họ phải hoàn trả chi phí sửa nhà. Câu chuyện về người phụ nữ bị bệnh 18 năm cũng thế. Bà đã liều khi chạm vào gấu áo Chúa. Bà liều lĩnh vì bà có thể bị xấu hổ vì việc làm ấy. Chúng ta cũng thử nghĩ về người phụ nữ Canaan. Tất cả họ đã liều mạng và đã tìm thấy ơn cứu độ.
Việc đi theo Chúa, không phải là điều dễ dàng, nhưng rất đẹp. Khi đi theo Chúa, luôn có những bất trắc rủi ro. Nhưng rồi chúng ta sẽ được Chúa tha thứ tội lỗi và được Chúa chữa lành. Chúng ta biết mình là kẻ tội lỗi, và để theo Chúa, để gặp Chúa, chúng ta cần can đảm liều lĩnh.
Đừng có một tâm hồn ngồi lỳ trong thất vọng
Đi theo Chúa Giêsu bởi vì chúng ta cần điều gì đó trong việc đi theo Chúa, và điều ấy có nghĩa là theo Chúa trong đức tin. Đây chính là đức tin. Tin tưởng phó thác nơi Chúa Giêsu, tin Chúa Giêsu, nên những kẻ khiêng người bất toại hôm nay mới dám liều dỡ mái nhà tạo cái lỗ, để giúp người bất toại có thể gặp được Chúa. Họ tin Chúa bởi vì Chúa có thể chữa lành cho người bất toại.
Tôi có thể tự hỏi: Lạy Chúa Giêsu, con có tín thác vào Chúa, con có dâng trọn cuộc sống con cho Chúa không? Có những tâm hồn ngồi lỳ ra đó, nhìn xem người khác, nhìn xem cuộc sống. Tâm hồn con có ngồi lỳ ra đó, có đóng cửa trong cay đắng, trong thất vọng không? Hôm nay mỗi người có thể tự hỏi lòng mình những câu hỏi ấy.