Những ơn khỏi bệnh lạ lùng Mẹ ban trong cuộc thần hiện này
Một bé trai khoảng 5 hay 6 tuổi, đã phải đau đớn, bị liệt vì bệnh sốt tê liệt, không thể đi lại cũng không thể đứng được. Em bé được cha mẹ đưa tới thánh đường.
Một cha mẹ khác cũng đưa người con gái 26 tuổi của họ tới thánh đường, Từ lúc 12 tuổi, cô gái này đã phải đau khổ vì bệnh nhiễm khuẩn- bệnh lao nặng- và trong suốt 9 năm cuối cùng này, cô lại không thể thốt ra một lời. Cả hai bệnh nhân có mặt trong thánh đường và cùng lúc được chữa khỏi hoàn toàn.
Cô gái mà suốt 9 năm qua chẳng thể nói được một lời ngắn ngủi, thì bây giờ đã hùng hồn cất cao một bài ca cảm tạ. Cũng từ lúc đó, cô có thể hát và nói không chút khó khăn.
Còn cha mẹ của cậu bé thì ôm em trên tay đi vào nhà thờ, bây giờ em đã có thể đứng và đi lại bình thường. Lát sau, em được đưa ra ban công, trước đông đảo dân chúng tụ họp trong công viên rộng lớn đàng trước thánh đường. Mọi người đều reo vui hớn hở. Cả rừng người đông đảoấ đều xúc động sâu xa, khi nhìn thấy cậu bé vừa được chữa khỏi bệnh đang nhảy lên nhảy xuống. Em nói: “ Con đã được nhìn thấy Đức Mẹ ở trong nhà thờ và Ngài nhân từ mỉm cười với con”.
Từ lúc đó, cả hai được lành mạnh hoàn toàn. Nhiều năm sau, cậu con trai lập gia đình. Còn cô gái trở thành một nữ tu đạo đức, kính sợ Thiên chúa. Chị chỉ biết sống là để đền tội cho các tu sĩ và linh mục.
Phép lạ thứ ba:
Trong thời gian đức mẹ hiện ra, một phép lạ thứ ba xảy ra, lhoong phải trong thánh đường Montichiari, nhưng tại một tư gia trong thành phố. Một cô gái khoảng 36 tuổi, đã được chữa lành tại nhà. Trong thời gian Đức Mẹ hiện ra. Từ thời thơ ấu, cô đã không bình thường, nhưng cũng không hoàn toàn bị rối loạn tâm thàn. Cô gái không nói được, còn tệ hơn nữa là cô ta không thể kiểm soát được các chức năng của thân xác.
Người chị dâu phải ở nhà coi sóc cô gái, trong khi người cha tới thánh đường, vì đoán là Đức Mẹ sẽ hiện ra. Vào chính lúc Đức Mẹ hiện ra tại nhà thờ Montichiari thì người chị dâu đang lần hạt Mân Côi, bỗng nhiên kêu lên: “ lạy Mẹ yêu mến, nếu Mẹ thực sự hiện ra, thì xin Mẹ hãy cứu chữa cô gái đau yếu tội nghiệp này!”
Chính lúc đó, người bệnh được chữa lành. Cô được hoàn tòn lành mạnh. Niềm vui dạt dào, cô lần hạt chung với người chị dâu cho đến hết. Từ nhà thờ trở về, người cha kinh ngạc và sung sướng cực độ. Khi nhìn thấy con gái đã được lành mạnh hoàn toàn.
Phép lạ này gây một cảm xúc rất mạnh mẽ và sau này được nhiếu bác sĩ tuyên nhậ là phép lạ quan trọng nhất. Trong trường hợp này, bất kỳ lời bàn tán nào trong dân chúng cũng đều phải loại bỏ. Ơn chữa lành này còn kéo dài mãi. Sau đó mấy năm, cô gái này qua đời, nhưng một trong số các anh em của cô hiện còn sống và có thể làm chứng về những điều kể trên.
THỜI KỲ THỨ HAI:
CÁC CUỘC HIỆN RA TẠI FONTANELLE
Theo chỉ thị của đức giám mục giáo phận Brescia, là đức cha đáng kính Giacinto Tredici, chị Pierina đã tới sống nhiều năm ở Brescia để giúp cho một tu viện. ở đây, cha đáng kính Giustino Carpin, thuộc đan viện Franciscan, trở thành cha giải tội cho chị, ngài cũng làm linh hướng cho chị nữa.
Năm 1966, một giai đoặn mới, giai đoặn thứ hai, các cuộc thần hiện của Đức Mẹ lại bắt đầu.
Vào tháng 2 năm 1966, chị Pierina đmg cầu nguyện trong phòng riêng, ngay trước tòa Mẹ, bỗng chị vui mừng khôn xiết vì lại được thấy Đức Mẹ hiện ra.
Đức Mẹ ban cho chị niềm an ủi, lòng can đảm mới và báo trước rằng sẽ có một cuộc thần hiện mới tại Fontanelle vào chúa nhật tới, chúa nhật sau lễ phục sinh, ngày 17 tháng 4 năm 1966.
Fontanelle là một vùng phụ cận của Montichiari, cách thánh đường vài cây số. Chị Pierina đã trải qua thời niên thiếu ở gần đấy và chị biết rất rõ về Fontanelle. ở Fontanelle có một cái giếng và các bậc thang bằng đá cũ kỹ dẫn xuống giếng.
Đức Giám Mục bản quyền Brescia được trinh về cuộc thần hiện dự kiến của Đức Maria ở Fontanelle. Ngài truyền cho chị Pierina không được báo cho ai biết. Đi cùng chị tới Fontanelle, chỉ có người bạn gái của chị.
Thần hiện thứ nhất ở Fontanelle
Chúa nhật sau lễ phục sinh, ngày 17 tháng 4 năm 1966, chị Pierina lên lên xuống xuống trên con đường gập ghềnh phía trên giếng nước, vừa đi vừa đọc kinh mân côi. Quãng trưa, sau kinh Truyền tin. Mẹ Thiên Chúa hiện ra và dậy:
“ con thánh của Mẹ là tình yêu toàn vẹn, Người sai Mẹ tới đây để ban xuống cho giếng nước này ơn chữa bệnh… như một dấu chỉ thống hối và thanh tẩy, hãy hôn bậc thang thứ nhất của thang này”
Một cầu thang đá dẫn từ con đường xuống giếng nước.
“Hãy xuống sâu hơn nữa, rồi quỳ gối và hôn bậc thang lần nữa”
Chị Pierina quỳ xuống, đi giật lùi xuống các bậc thang, Đức mẹ đi theo chị và người ta có thể thấy rõ hai bàn chân trần của Người.
Lần thứ ba Mẹ Thiên Chúa dạy: “ bây giờ hãy hôn các bậc thang lần nữa và hãy đặt dấu Thánh Giá ở đây”. Bằng tay trái, Mẹ làm dấu nơi ấy.
“Các bệnh nhân và hết thảy các con cái Mẹ, trước tiên phải cầu xin Con Chí Thánh Mẹ tha thứ tội lỗi cho, rồi lấy lòng yêu mến hôn Thánh Giá này và sau đó hãy múc nước hay là uống nước”
Đức Nữ xinh đẹp bây giờ tới gần giếng nước và dậy: “ Hãy lấy bùn và xoa cả hai tay con cho dơ đi…, rồi hãy lấy nước mà rửa tay. Việc con vưa làm ám chỉ rằng: tội lỗi trở thành bùn dơ và làm nhơ bẩn con tim các con cái Mẹ, nhưng được nước ơn phúc rửa sạch, linh hồn lại trở nên thanh sạch và xứng đáng với ơn thánh”.
Đức Mẹ Thiên Chúa cúi xuống và nhúng hai tay vào nước giếng, rồi Mẹ dạy: “ mọi con cái của Mẹ phải biết ước muốn của Chúa Giê su Con Mẹ như Mẹ đã nói cho chúng năm 1947, ước muốn của Người và các mệnh lệnh của mẹ đã ban trong thời kỳ đó, ở nhà thờ chánh tòa Montichiari. Mẹ ước mong các bệnh nhân và các con cái Mẹ tới giếng nước nhiệm lạ này. Sứ mệnh của con bây giờ là ở đây, giữa các bệnh nhân và tất cả những ai cần đến sự giúp đỡ của con.
Mẹ muốn con làm nhiều hơn nữa. Hãy nói với các tín hữu rằng, trước tiên họ phải tới thánh đường và thờ lạy Chúa Giê su, Con thánh của Mẹ trong bí tích thánh thể, trên bàn thờ. Sau đó, hãy tới đây. Hãy cảm tạ Thiên Chúa nhân hậu và thương xót, Người đã ban phát tình yêu hải hà và ơn thánh dư dật ở Montichiari”.
Với những từ này, Mẹ cất lên trên không, giang rộng hai cánh tay và áo choàng của Mẹ bao trùm cả khoảng không gian mênh mông trong vũ trụ. ở cánh tay Mẹ có đeo lơ lửng một cỗ tràng hạt trắng. Phía dưới, bên tà áo phải, người ta có thể thấy thánh đường Montichiari, nơi đã diễn ra các cuộc thần hiện năm 1947. Bên tà áo phải, người ta cũng thấy ‘ lâu đài Maria’, một lâu đài được xây cất thời trung cổ, trên một ngọn đồi gần Montichiari.
Do Chúa quan phòng, lâu đài này nay trở thành một trung tâm và nhà nuôi dưỡng người ốm đau, khổ não và già cả. Trước đó ít lâu, lâu đài được rao bán và một nhóm người môi giới vụ lợi muốn biến lâu đài đó thành một hộp đêm tội lỗi. Khi cha sở giáo xứ Montichiari biết được kế hoạch này, ngài làm hết cách để ngăn chặn. Dân chúng cầu nguyện nhiều, đặc biêt với Đức Nữ ‘ hoa hồng mầu nhiệm’. Ý tưởng mua lâu đài dùng vào mục đích từ thiện, thực là hướng dẫn của trời cao, vì ý tưởng này được đề ra do một tông đồ bác ái nổi tiếng, vị đã lập nhiều nhà nuôi dưỡng người bệnh, người đau khổ và người già cả ở Ý. Đó là đức ông Luigi Novarese. Ngài mua lại tòa lâu đài và cải tạo thành nhà ở, với một nhà nguyện cho các linh mục già yếu và bệnh tật. Cha xứ Montichiari, đức ông rossi, cũng mời đức giám mục giáo phận Fatima là đức cha joao Pereira Vencancio, đến dự buổi lễ khánh thành trang trọng: đức giám mục hết hết sức quan tâm đến những cuộc thần hiện của Mẹ ‘ Hoa hồng mầu nhiệm’.
Nhiều vị linh mục gần như đã sống những năm cuối đời tại ‘ lâu đài Đức Maria’. Đôi khi cũng có những cuộc tĩnh tâm tổ chức cho các cộng sự viên thuộc phong trào của đức ông Luigi Novarese.
Nguyên cha sở giáo xứ Montichiari ( 1945-1971) là đức ông viện phụ Francesco Rossi, tuyên bố: “ đối với tôi, đây là phép lạ hiển nhiên và rất lớn lao của Mẹ ‘ Hoa hồng mầu nhiệm’, bởi vì tòa lâu đài cổ của Đức Maria bây giờ trở thành nơi cầu nguyện, đền tội và yêu mến thay vì là chốn ăn chơi tội lỗi”.
Bên phía trái, dưới nếp áo choàng của Đức Trinh Nữ có vẻ như mở rộng vô biên, chị Pierina thấy một tổ hợp các tòa nhà rộng lớn. Đó là những ngôi nhà tương lai của đức ái, sẽ xây dựng lên chung quanh giếng nước.
Hiện ra lần thứ hai tai Fontanelle
Ngày 13 tháng 5 năm 1966, kỷ niệm lần thứ nhất Đức Mẹ hiện ra ở Fatima (năm 1917), vào lúc 11g 40 sáng, Mẹ Thiên Chúa lại hiện ra với chị Pierina Gilli ở giếng nước, trước sự hiện diện của khoảng 20 người.
Ngoài những điều khác, Mẹ nói: “ Mẹ muốn rằng tin tức về việc Mẹ đến đây, đến giếng nước này, sẽ được quảng bá khắp nơi”
Chị Pierina trả lời: “ làm sao con có thể làm được điều đó, nếu không ai tin tưởng con và ai cũng cản trở con!”
Đức trinh nữ lặp lại: “ sứ mệnh của con là ở đây, như Mẹ đã nói với con từ trước”
Chị Pierina khẩn khoản: “ Đức Nữ kính ái, nếu Mẹ không thực hiện một phép lạ ở đây, các vị có thẩm quyền trong giáo hội sẽ không tin con. Con khẩn nài, xin Mẹ làm một phép lạ!”
Đức Nữ mỉm cười rất nhân từ, nhưng không trả lời yêu cầu ấy.
Ngưng một hồi, Mẹ tiếp: “ Con Thánh của Mẹ là tình yêu toàn vẹn. Thế giới đang tiến tới chỗ sụp đổ. Một lần nữa, Mẹ nài xin được lòng nhân từ Chúa cho chúng con: vì thế, Người sai Mẹ tới đây, Montichiari lần nữa, để mang tới cho chúng con ân phúc của tình yêu Người… cầu nguyện, hy sinh và thống hối là điều cần kíp để cứu vớt nhân loại”.
Rồi Mẹ Đức Kitô chỉ vào giếng nước ở bên phải người, nơi Người đã lấy tay đụng tới hai lần vào ngày 17 tháng 5 năm 1966 và dậy: “ Mẹ muốn một bể tắm thuận tiện được xây ở đây và có thể dìm bệnh nhân xuống nước…, một phần khác của cái giếng nước này- Mẹ chỉ sang bên trái- hãy dùng chứa nước để uống”.
Chị Pierina thưa lại: “ vâng, con sẽ nói với họ”
Rồi chị hỏi xem Mẹ có đến nữa không. Đức nữ mỉm cười một cách rất khiêm tốn, nhưng không trả lời câu hỏi. Chị Pierina xin Mẹ giúp chị, và gửi gấm nơi Mẹ những người đã xin chị cầu nguyện cho.
Chị thưa Đức Nữ: “ Chúng con đặt cho giếng là gì?”
Đức Nữ trả lời: “ Giếng ân phúc”
Và khi chị Pierina hỏi: “Tên Mẹ là gì?”
Mẹ trả lời: “ Hoa hồng mầu nhiệm”
Với hai cánh tay giang ra và áo choàng mở rộng, Mẹ tươi cười nói: “Mẹ đã đến đem yêu thương, hiệp nhất và bình an cho các con cái Mẹ. Mẹ xin các con đừng làm hoen ố đức ái”
‘Vâng, cảm tạ Mẹ’ chị Pierin trả lời và hỏi xem ý nghĩa tấm áo choàng rất rộng lớn và trải khắp thế giới là gì.
Đức Mẹ trả lời: “ có nghĩa là tình yêu từ mẫu của Mẹ lan tràn, bao phủ khắp nhân loại và các con cái Mẹ”
Chị Pierina hỏi: ‘ Cái gì sẽ sảy đến ở Fontanelle này?’
Đức Mẹ trả lời: “ những công trình bác ái dành cho tất cả các bệnh nhân tới đây”.
Chị Pierina cảm tạ Mẹ với cử chỉ dùng ta hôn gió thay cho toàn thể nhân loại. Đức Nữ đón nhận cử chỉ này với niềm vui chứa chan và khoan hòa, mỉm cười với chị và biến về trời.
Hiện ra lần thứ tư ở Fontanelle
Ngày Lễ Mình Máu Thánh Chúa, ngày 9 tháng 6 năm 1966.
Ngày này, có hàng trăm người ở giếng nước. Khoảng 3 giờ chiều, chị Pierina cũng tới giếng nước và xin mọi người cùng lần hạt Mân Côi chung. Đang khi mọi người đọc mầu nhiệm thứ bốn, chị bảo mọi người ngưng và kêu lên: “ Đức Nữ vương đến đây rồi! Hãy nhìn lên bầu trời!”
Bên trên giếng nước, Mẹ Đức Kitô hiện đến. Mẹ đẹp tuyệt trần và uy nghi cao cả. Mẹ hạ xuống trên cánh đồng lúa chín vàng. Những người có mặt ở đó chăm chú nhìn thì hình như bước chân trần của Ngài chạm đến các bông lúa. Người nhìn về cùng một phía như chị Pierina: lúa vừa chín tới.
Dân chúng đứng im và lắng nghe một cách cảm động những lời đối thoại hết sức lạ lùng
Đức Mẹ dạy: “ Hôm nay, Chúa Giêsu Kitô Con Thánh của Mẹ lại sai Mẹ đến đây, vào ngày lễ Mình Máu Thánh Chúa là ngày đại lễ chỉ sự hiệp nhất và yêu thương?”
Mẹ giang rộng hai cánh tay và dậy: “ Mẹ hết sức mong muốn cho những bông lúa miến này trở thành bánh thánh, đem tới Roma, và đưa tới tận Fatima vào ngày 13 tháng 10”
Pierina hỏi: “ người ta phải dâng hết số lúa mì ở đây sao?”
Đức Nữ trả lời: “ Mẹ muốn ngững người hảo tâm hoàn thành sở nguyện này của Mẹ… Mẹ muốn dựng ở đây một pho tượng, quay mặt về phía giếng nước và trên có mái che”.
Chị Perina thưa: “ Vâng, con sẽ nói với họ, nhưng con không hiểu chính xác mẹ muốn nói gì?”
Đức Nữ đã chỉ cho chị một hành lang và nói tiếp: “ Mẹ muốn pho tượng được đem tới đây, vào ngày 13 tháng 10, trong một cuộc rước kiệu. Nhưng trước đó, Mẹ muốn rằng cư dân ở Montichiari hãy tự dâng mình cho Trái tim Vô Nhiễm Mẹ. Montichiari là nơi người con chí thánh của Mẹ đã chọn cho Mẹ để ban phát ân phúc của tình yêu Người”.
Chị Pierina hỏi, “việc dâng hiến cho Trái tim Mẹ phải tổ chức vào buổi sáng ha trong khi rước tượng Mẹ”.
Đức Mẹ dậy: “ Trước khi rước tượng”
Chị Pierina cảm tạ Đức Trinh Nữ và cầu xin một phép lạ. Đức Nữ mỉm cười và chị Pierina nhận thấy rằng Mẹ sắp biến đi, chị xin Mẹ lưu lại lâu hơn chút nữa. Đức nữ nán lại và cho chị có đủ giờ để gởi gấm cho mẹ nhiều người và xin Mẹ chúc lành cho các linh mục, tu sĩ và các bệnh nhân. Khi chị Pierina hỏi liệu Mẹ có đến nữa không, Đức Nữ vẫn im lặng, nhưng khi rời đi, Mẹ nói một cách âu yếm vô song: “ Mẹ luôn ở cùng con!”
Hiện ra lần thứ ba ở Fontanelle
Ngày 6 tháng 8, ngày lễ Chúa Giêsu Hiển Linh.
Vào khoảng 2g30 chiều, chị Pierina đến giếng nước, nơi đây đã có khoảng 200 người hiện diện, lúc 3g chiều, chi Piierina mời mọi người có mặt cùng lần hạt Mân Côi chung với chị. Đang đọc chục kinh thứ bốn, chị hô lên: “ Đức nữ đến đây rồi!”
Tức khắc người ta im lặng như tờ, cảm động lắng nghe những lời đối siêu phàm. Mẹ Thiên Chúa quay về phía chị Pierina và nói: “ Chúa Giê su Con Thánh của Mẹ lại sai Mẹ tới đây lần nữa, để xin mọi người trên thế giới hợp ý, cùng nhau Rước lễ đền tội một lần. Ngày rước lễ ấy phải là ngày 13 tháng 10. Ngày Rước Lễ đền tội này phải được quảng bá khắp thế giới và năm 1966 này kể là lần đầu tiên, và phải lập hàng năm. Với các linh mục và những người tin tưởng bảo trợ cho việc đào tạo đức tin này, Mẹ hứa ban ân phúc dồi dào”.
Chị Pierina lại hỏi thêm về lúa mì, Đức Nữ rất thánh trả lời:
“Người ta có thể gởi một phần lúa mì tới cho người con yêu dấu của Mẹ, Đức Phaolô VI, và nói với người rằng lúa mì này từ quê hương Brescia của ngài, từ Montichiari và đã được Mẹ hiện ra chúc lành. Cũng hãy nói cho ngài biết ý muốn của Đức Giêsu Kitô, Con Chí Thánh của Mẹ…, một phần lúa mì này, hãy gửi tới Fatima!”
Chị Pierina lại hỏi phải làm gì với số lúa mì còn lại.
Đức Nữ trả lời: “ Hãy làm những ổ bánh nhỏ và một ngày nào đó, hãy phân phát cho dân chúng tại đây, nơi giếng nước ân phúc Fontanelle này, để ghi nhớ lần Mẹ hiện ra. Và đây cũng là một dấu chỉ lòng biết ơn của những cầy cấy, các nông dân.
Sau khi lên trời, Mẹ vẫn còn luôn làm việc như người Mẹ và đấng trung gian giữa Đức Ki tô, Con Chí Thánh Mẹ và nhân loại. Trong những thế kỷ này, Mẹ đã ban xuống biết bao ơn lành
Biết bao lần Mẹ đã xuống địa cầu này, đem xuống các sứ điệp của Mẹ, nhưng con người vẫn tiếp tục xúc phạm đến Thiên Chúa. Đó là lý do tại sao Mẹ muốn thế giới này hợp nhau rước lễ đền tạ. Đây là hành vi yêu mến, cảm tạ, biết ơn của con cái Thiên Chúa đối với Người. Mẹ đã chọn tỉnh nhỏ Montichiari này, vì những nông chủ đơn sơ và giản dị nơi đây vẫn còn lòng khiêm nhường như các nông dân và mục đồng thành Bêlem xưa. Nơi này sẽ là nơi người ta đến cầu nguyện nhiều và cũng là nơi ban xuống nhiều hồng ân.
Chị Pierina lại phó dâng nơi Mẹ các linh mục, các tu sĩ và những bà mẹ cùng với các con cái đang có mặt ở đó, và tất cả những ai đang làm việc cho Mẹ. Để xin Mẹ đầy ơn phúc ban xuống cho họ những ơn họ kêu xin. Chị cũng gởi gắm nơi mẹ những ai tôn sùng và yêu mến Mẹ cách đặc biệt.
Rồi chị hỏi xem phải xây bể nước và mái che ở đâu.
Câu trả lời là: “ cách giếng nước vài mét”
Chị Pierina lại hỏi: “ Mẹ Thiên Chúa kính yêu, sao Mẹ không thực hiện một phép lạ để đân chúng có thể tin tưởng con?”
Câu trả lời là: “ Dân chúng đã tin rồi”.
Nói xong những lời này, Đức Nữ về trời.
Tiện đây cũng nên nói: những nguyện ước của Mẹ Thiên Chúa về lúa mì, đã được thực hiện trọn vẹn: một phần lúa mì đó được gửi tới Roma và Đức Thánh Cha đích thân làm phép. Một phần nữa được đức giám mục cai quản Fatima, đức cha Joao Pereira Venancio, đem theo về Fatima. Phần còn lại được gửi tới các giáo khu Roma và những người xin nhận. Từ lúa mì đó, người ta làm nhiều bánh thánh và dâng hiến trong các thánh lễ đền tạ, đặc biệt ở Fatima.
Từ ngày 6 tháng 8 năm 1966 cho tới nay, Mẹ Đức Ki tô yêu dấu tiếp tục ban phát muôn hồng ân, đặc biệt cho những ai ghi nhớ các ước muốn, các sứ điệp của Mẹ trong lòng, đem ra thực hành và trở thành tông đồ cho người khác. Không người nào làm việc uổng công cho Thiên Chúa và Mẹ đầy ơn phúc của Người.
(Còn Tiếp)