Kinh thánh mô tả hai nhân vật có tên là “Lagiarô”, đã được truyền tụng trong lịch sử. Nhân vật được công nhận nhiều nhất là Lagiarô tại làng Bêthania, còn được gọi là Thánh Lagiarô hoặc Lagiarô chết chôn bốn ngày sống lại, là bạn thân thiết của Chúa Giêsu, là em của Mátta và Maria. Phúc âm Thánh Gioan cho biết Chúa Giêsu đã cho Thánh Lagiarô chết bốn ngày sống lại (Ga 11). Trong các câu chuyện khác nhau liên quan đến nhân vật này, ông được phong làm giám mục trong Giáo Hội tiên khởi.
Nhân vật thứ hai, cũng tên là Lagiarô, được tìm thấy trong Phúc âm theo Thánh Luca (Lc 16: 19-31) kể về mối quan hệ giữa sự sống và cái chết, giữa một người giàu có vô danh và một người nghèo, một người ăn xin tên là Lagiarô. Vị Lagiarô được tôn kính như một vị thánh bảo trợ của những người bị bệnh phong.
Người Công Giáo Nicaragua có truyền thống tin tưởng vào vị Lagiarô thứ nhất, Thánh Lagiarô chết bốn ngày sống lại. Người dân địa phương đã đặt niềm tin vào khả năng chữa bệnh của Thánh Lagiarô kể từ thế kỷ 19, khi một trận dịch tả chết người tấn công Nicaragua.
Từ đó, trong các nhà thờ Công Giáo ở quốc gia này thường có đặt một tượng Thánh Lagiarô. Ngoài ra, người Công Giáo Nicaragua còn có một phong tục nữa là mang những chú chó của họ đến nhà thờ vào thứ Bẩy trước Chúa Nhật thứ Năm Mùa Chay để nhận được những lời chúc phúc của Thánh Lagiarô.
Mặc những bộ trang phục sặc sỡ và với những dải ruy băng buộc quanh đầu hoặc cổ, hàng trăm con chó đã nhận được những lời chúc phúc cùng với chủ nhân của chúng.
Một người nói:
“Chúng tôi mang chú chó nhỏ Coco của chúng tôi đến nhà thờ, vì đó là ngày Thánh Lagiarô. Chúng tôi là người Công Giáo và chúng tôi làm điều này thường xuyên, năm này qua năm khác. Nó đã trở thành một truyền thống.”