… Hội Dòng chúng tôi (Nữ Tu Thừa Sai Đức Mẹ Vô Nhiễm) có nhiều cứ điểm truyền giáo bên nước Argentina thuộc Châu Mỹ La Tinh. Vào năm 1973 tôi được gửi đến làm việc tại Olavarria nằm trong thủ đô Buenos Aires. Địa bàn hoạt động tông đồ của tôi là khu ổ chuột nghèo thật nghèo.
Ngay những ngày đầu viếng thăm, các gia đình nói với tôi về hoàn cảnh của bà Daniella, một phụ nữ trẻ ở lứa tuổi 35. Đã nhiều tháng qua bà nằm nhà thương vì bị ung thư ruột già. Và những ngày sống còn của bà thật ít ỏi. Thế nhưng điều đáng nói là bà Daniella không ngừng chửi rủa và xua đuổi mọi người khiến không ai dám đến gần. Các gia đình Công Giáo nài nĩ tôi đến thăm bà. Tôi hứa sẽ cố gắng.
Trên đường dẫn đến nhà thương tôi không ngừng lần hạt Mân Côi kêu xin Đức Mẹ MARIA ra tay trợ giúp. Cô y tá vui mừng khi thấy tôi ngỏ ý đến thăm bà Daniella. Cô dẫn tôi đến ngay phòng bệnh. Đó là một phụ nữ gầy guộc với khuôn mặt tái xanh và đôi mắt dò xét, giận dữ. Thu hết can đảm, tôi lên tiếng chào và hỏi thăm tình trạng sức khoẻ của bà. Bà nhìn tôi hồi lâu rồi trả lời:
– Tôi yếu mệt lắm nhưng lại bị bỏ rơi như một con chó!
Chụp lấy cơ hội tốt tôi liền nói:
– Nếu bà bằng lòng, ngày mai tôi lại đến thăm bà!
Bà trả lời ngay:
– Trời ơi tốt lắm! Xin Dì đến thăm em vì em không còn ai là thân nhân cả.
Tôi nói thêm:
– Được rồi, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm bà. Nhưng trước khi từ biệt bà, tôi muốn để lại cho bà một món quà. Hãy nhận lấy ảnh này. Đây là ảnh Đức Mẹ Ban Ơn (ảnh vảy phép lạ). Đức Mẹ MARIA hứa ban nhiều ơn lành hồn xác cho bất cứ ai mang ảnh với lòng tin tưởng và yêu mến!
Vừa nói tôi vừa trao cho bà ảnh vảy phép lạ. Bà Daniella nhìn đăm đăm ảnh vảy một hồi lâu, trên khuôn mặt lộ nét sợ hãi. Nhưng rồi bà giơ tay đón nhận ảnh vảy Đức Mẹ ban ơn và đưa lên môi kính cẩn hôn.
Ngày hôm ấy khi rời nhà thương tôi cảm thấy lòng hân hoan vô tả. Tôi có cảm tưởng mình đã giơ tay chạm đến Trời Cao!
Từ đó, tôi thường xuyên thăm viếng bà Daniella và tạo mối quan hệ tốt đẹp với bà. Tôi được biết bà sống trong hoàn cảnh của người phụ nữ xứ Samaria. Nghĩa là bà đã trải qua nhiều đời chồng và người đàn ông đang sống với bà không phải chồng bà (xem Gioan 4,18).
Vào một buổi chiều, tôi nhận điện thoại từ nhà thương báo cho biết bà Daniella đang hấp hối và xin tôi đến gấp. Tôi đến ngay với một nữ tu cùng dòng. Tôi cũng mời một Linh Mục dòng Phanxicô và báo cho người đàn ông nhân-tình của bà biết. Nửa giờ sau, cả bốn người chúng tôi có mặt tại nhà thương.
Tôi một mình bước vào phòng bệnh nhân và sau mấy câu thăm dò tôi hỏi bà có muốn gặp Linh Mục không. Bà bỗng giận dữ hét lớn nhưng rồi lại dịu giọng và nói:
– Xin Dì mời Cha đến ngay vì em sắp chết rồi!
Vị Linh Mục một mình bước vào phòng. Tôi không rõ những gì xảy ra trong vòng nửa tiếng đồng hồ ấy nhưng điều chúng tôi được biết: khi vị Linh Mục trở ra, ngài mời cả ba chúng tôi vào. Trước mặt hai nữ tu chúng tôi làm chứng, vị Linh Mục làm phép cưới cho hai người.
Xét vì tình trạng trầm trọng của con bệnh, mọi người lui gót, chỉ mình tôi ở lại với bà Daniella, vì theo lời bác sĩ, bà không qua khỏi đêm đó.
Khi chỉ còn lại hai chúng tôi, bà bật lên khóc nức nở và nói:
– Đây là ngày đầu tiên trong đời em cảm thấy thật hạnh phúc .. Xin Dì đọc cho em nghe kinh KÍNH MỪNG bằng tiếng Ý.
Tôi cảm động đọc chậm rãi:
– Kính Mừng MARIA đầy ơn phước. Đức Chúa Trời ở cùng Bà. Bà có phước lạ hơn mọi người nữ, và GIÊSU Con lòng Bà gồm phước lạ. Thánh MARIA Đức Mẹ Chúa Trời. Cầu cho chúng con là kẻ có tội. Khi nay và trong giờ lâm tử. Amen.
Cứ thế, tôi đọc đi đọc lại nhiều lần Kinh Kính Mừng bằng tiếng Ý.
Bà Daniella ngủ thiếp đi lúc nào không biết .. Phần tôi, tôi không chợp mắt vì sợ bà có thể trút hơi thở cuối cùng bất cứ lúc nào! Đến 6 giờ sáng, bà bừng dậy và nói:
– Chúa ơi, em cảm thấy thật khoẻ khoắn! Chưa bao giờ em ngủ ngon như đêm nay!
Nơi nhà thương, không ai biết chuyện gì đã xảy ra vào đêm đó. Nhưng mọi người ghi nhận là bà Daniella biến đổi hẳn. Bà không còn kêu gào chửi rủa nữa. Và sức khỏe của bà cũng mỗi ngày một khả quan hơn. Sau cùng, bà khỏi hẳn bệnh và xuất viện.
Phần tôi, tôi không dám quả quyết là phép lạ đã xảy ra. Nhưng tôi có thể xác nhận:
– Chính Đức Mẹ MARIA đã can thiệp. Trước tiên trên bình diện thiêng liêng. Tiếp đến trên bình diện thể xác.
Bà Daniella luôn bày tỏ lòng biết ơn và nói với tôi:
– Xin Dì giải thích cho mọi người hiểu rằng: tội lỗi làm cho chúng ta đau khổ và nếm mùi hỏa ngục ngay nơi trần gian này. Hồi còn nhỏ, em đã yêu mến Đức Mẹ MARIA và bày tỏ lòng mến yêu trong các tháng Năm và Tháng Mười. Nhưng rồi lớn lên, em chạy theo thế gian, và thế gian làm em xa lìa Chúa. Em đã đau khổ suốt trong thời gian này. Nhưng từ khi trở về với THIÊN CHÚA, với Đức Mẹ MARIA, em cảm thấy vô cùng hạnh phúc!
… Lạy Đức MARIA Chí Thánh.
Lạy Đức MARIA Chí Thánh con xin dâng lên Mẹ lời cầu, với trọn lòng tín cẩn. Mẹ chẳng từ bỏ ai, nhưng hằng tha thiết đến phần rỗi của mọi người. THIÊN CHÚA không hề từ chối điều gì với Mẹ khi Mẹ cầu xin cùng Ngài. Xin Mẹ hãy ôm con vào vòng tay che chở vạn năng của Mẹ. Nếu Mẹ dủ lòng thương xót nhậm lời con khiêm tốn cầu xin, thì toàn thể hỏa ngục cũng không thể nào làm hại được con. Một cách nào đó, Mẹ là Bà Chủ của vận mệnh con. Vận mệnh con nằm trong đôi bàn tay Mẹ! Nếu Mẹ bỏ rơi con, thì con sẽ bị hư mất, không nguồn cứu giúp! Thế nhưng, Mẹ là Người Mẹ quá tốt lành, không thể bỏ rơi những ai đặt trọn niềm hy vọng nơi Mẹ!
Xin Mẹ cầu bầu cùng THIÊN CHÚA Ba Ngôi cho con và con tin chắc là mình sẽ được cứu rỗi! Ôi ước gì con có quyền làm cho mọi con dân trên mặt đất này nhận biết Mẹ! Ước gì con có thể loan báo khắp nơi sự cao cả, lòng nhân hậu và quyền năng của Mẹ! Điều mà con không thể làm được, con nguyện mong cho các thần trí thiên quốc làm thay. Và ước chi chính các tên quỷ bị bó buộc phải xưng tụng rằng: ”Mẹ là kỳ công của Bàn Tay THIÊN CHÚA, Mẹ có quyền lực THIÊN CHÚA trong tay, Mẹ thật khủng khiếp đối với ma quỷ và mọi sự đều phục tùng Mẹ! Mẹ là loài thọ tạo vô song! Mẹ là phụ nữ duy nhất, vừa là Trinh Nữ vừa là Mẹ. Mẹ đã sinh ra Đấng Cứu Thế. Cùng với Thánh Cả GIUSE, Mẹ có chỗ đứng riêng”.
Như thế, Mẹ cao trọng hơn mọi Thiên Thần và các thánh: Mẹ thật là Chí Thánh, là thần thiêng! Con hy vọng nơi Mẹ và con tin chắc chắn vững vàng rằng, kể cả mọi quyền lực hỏa ngục, cũng không thể nào chiến thắng được con! Ước gì được như vậy. Tất cả các Thiên Thần và các thánh đồng thanh chúc tụng Mẹ đến muôn đời! Amen! Ước gì được như vậy!
(Luigi Faccenda, ”Ho trovato MARIA”, Edizioni dell’Immacolata, 1992, trang 25-28)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt