Ở MONTICHIARI VÀ FONTANELLE,
KHỞI ĐẦU CÁC CUỘC HIỆN RA Ở MONTICHIARI NĂM 1947:
Montichiari va Fontanelle- khu vực ngoại ô- là một tỉnh nhỏ ở miền Bắc nước Ý, cách brescia, tòa giám mục tỉnh 20 km. Tọa lạc phía trước dãy Alps nước Ý, trong vùng bình nguyên trù phú sông Po. Theo Anh ngữ, nó có nghiã là: nhứng ngọn núi chói sáng. Trên đồi, tọa lạc sẵn lâu đài Đức Maria và nhà thờ dâng kính thánh Pancrario.
Hiện ra lần thứ nhất
Chị pierina Gilli sinh ngày 3 tháng 8 năm 1911, tại Montichiari và chị cũng làm y tá trong một bệnh viện ở đấy. Đức Maria, Mẹ yêu dấu của Chúa Giếsu đã hiện ra với chị lần đầu tiên trong một căn phòng ở bệnh viện, hồi mùa xuân năm 1947. Đức Nữ của chúng ta, một phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần, mặc áo choàng tím và voile trắng che đầu. Đức Nữ rất buồn, đôi mắt đẵm lệ, nhỏ giọt xuống nền nhà. Ngực bị đâm thâu bởi ba lưỡi gươm lớn, Đức nữ nói: “ Cầu nguyện – Sám hối- Đền tội” và người im lặng.
Hiện ra lần thứ hai
Sáng sớm ngày chúa nhật, ngày 13 tháng 6 năm 1947, Đức Nữ lại hiện ra ở bệnh viện. Lần này Đức Nữ mặc áo choàng trắng và thay cho ba lưỡi gươm lần trước là ba đóa hoa hồng: đóa hồng bạch, đóa hồng đỏ và đóa hồng vàng.
Chị Pierina Gilli hỏi: “xin tỏ cho biết, Bà là ai!”
Đức Nữ mỉm cười trả lời: “Mẹ là Mẹ Chúa Giê su và là Mẹ của tất cả chúng con”
Ngưng một chút bà nói tiếp: “ Thiên Chúa sai Mẹ đến đây, đem một sự tôn sùng mới đối với Đức Maria cho các tu hội nam cũng như nữ, các hội dòng và các linh mục triều. Mẹ hứa rằng các tu hội đời, các hội dòng và các linh mục triều, những ai tôn kính Mẹ theo cách thức đặc biệt này sẽ được Mẹ phù trợ đặc biệt, được gia tăng nhiều ơn gọi, ít kẻ phản bội ơn thiên triệu và các tôi tớ Thiên Chúa sẽ nên thánh thiện hơn.
Mẹ ước muốn ngày 13 mỗi tháng sẽ được cử hành như ngày của Đức Maria, trong 12 ngày trước, phải đọc những kinh đặc biệt chuẩn bị cho ngày 13”
Diễn tả niềm vui dạt dào, Đức Nữ thêm:
“trong ngày này, Mẹ sẽ ban xuống cho các tu hội dòng, các tu sĩ, các linh mục triều, những ai tham dự vào việc sùng kính Mẹ theo cách thức này, ơn phúc man tràn dư dật và sự thánh thiện cao cả. Mẹ ước ao ngày 13 tháng 7 hàng năm sẽ được thiết lập để tôn vinh tước hiệu “ hoa hồng mầu nhiệm”.
Chị Pierina nài xin Mẹ thực hiện một phép lạ.
Đức Nữ trả lời: “ phép lạ hiển nhiên nhất sẽ là : các linh hồn lành thánh mà đôi khi, đặc biệt trong thời chiến, trở nên khô khan nguội lạnh, đến độ đánh mất miền tin và bỏ mất ơn thiên triệu của mình, sẽ ngưng những xúc phạm nặng nề, thô bạo đến Thiên Chúa. Bởi tội lỗi nặng nề của chúng, chúng lôi kéo sự trừng phạt và bách hại giáng xuống trên giáo hội- như ta nghiệm thấy trong thời đại chúng ta- nhưng rồi tinh thần nguyên thủy của các đấng sáng lập thánh thiện sẽ lại tiếp tục đơm bông”.
Với những lời này, cuộc đối thoại chấm dứt , Bây giờ Đức Mẹ giải thích cho chị Pierina ý nghĩa của ba lưỡi gươm và ba đóa hoa hồng. Sự diễn tả rất uyển chuyển mềm mại. Nhưng ta phải đón nhận cách hết sức nghiêm chỉnh.
Lưỡi gươm thứ nhất nghĩa là mất ơn thiên triệu làm linh mục hay đan sĩ
Lưỡi gươm thứ hai nghĩa là linh mục, nam tu sĩ và nữ tu sống trong tội trọng.
Lưỡi gươm thú ba nghĩa là linh mục, tu sĩ sống trong tội phản nghịch của Giuđa. Khi từ bỏ ơn thiên triệu, họ thường đánh mất đức tin, hạnh phúc đời đời và trở thành kẻ thù của Giáo Hội.
-Bông bạch hường nghĩa là tinh thần cầu nguyện
-Bông hồng đỏ nghĩa là tinh thàn cầu nguyện và hy sinh.
-Bông hồng vàng hay bông hồng bằng vàng ròng là tinh thần sám hối ăn năm.
Hiện ra lần thứ ba
Ngày 22 tháng 10 năm 1947, Đức Nữ xinh đẹp lại hiện ra, lần này tại nhà nguyện của bệnh viện Montichiari trong khi dâng thánh lễ. Nhiều nhân viên bệnh viện: nhiều bác sĩ và dân chúng trong thành phố cũng có mặt.
Đức Nữ xin người ta thực hiện sự sùng kính Mẹ đã căn dặn và trong những lời Mẹ dậy, có những lời này: “Con Thánh Mẹ đã quá mỏi mệt vì những xúc phạm liên miên, đã muốn xử sự theo phép công thẳng Người. Vì thế Mẹ tự đặt mình như trung gian giữa Người và nhân loại, nhát là giữa các tâm hồn đã đặc biệt hiến dâng”.
Nhân danh những người hiện diện, chị Pierina cảm tạ Đức Nữ. Từ giã, Đức Nữ để lại cho chị một lời hay ý đẹp: “ Hãy sống bằng tình yêu” nghĩa là: “sống vì yêu- vì đức ái”.
Hiện ra lần thứ tư
ngày 16 tháng 11 năm 1947, Đức Nữ hiện ra cách công khai tại nhà thờ xứ Montichiari trước sự hiện diện của một sỗ người, trong đó có nhiều linh mục.
Người nói nhiều nhưng có câu này: “Thiên Chúa chúng ta, người con Thiên Chúa của Mẹ, đã quá mỏi mệt vì những xúc phạm, những xúc phạm nặng nề, những tội nghịch cùng đức trong sạch…”
Mẹ ngưng một lát rồi tiếp: “ Người muốn giáng xuống một trận đại hồng thủy để trừng phạt lần nữa…”
Sau một lát im lặng, Mẹ nói tiếp: “ Mẹ đã xin Người khoan dung, nên Người lại thương xót lần nữa. Vì thế Mẹ xin các con cầu nguyện, đền bồi phạt tạ vì những tội này”
Chị Pierina thưa: “ Vâng” và đồng ý thực hiện ước muốn của Đức Nữ yêu mến.
Mẹ nói tiếp: “ Mẹ nài xin các linh mục hãy răn dậy những người đang vướng mức trong lưới tình, để chúng đừng phạm những tội này nữa”
Chị Pierina hỏi: “ vậy Thiên Chúa có tha cho chúng con không?”
Đức Nữ trả lời: “ Tha, bao lâu con người không phạm giống tội này nữa” với những lời này, Đức Mẹ về trời.
Hiện ra làn thứ năm
Ngày 22 tháng 11 năm 1947, Đức nữ lại hiện ra tại nhà thờ xứ, trước mặt nhiều người. Trước tiên Mẹ bảo chị Pierina Gilli dùng lưỡi liếm thành hình thánh giá trên nền nhà thờ, thẳng ngay dưới vòm cung nhà thờ( đó là hành vi tự hạ để đền tội). Rồi Đức nữ hạ xuống trên những dấu thánh giá đó và nói: “ Mẹ xuống trên chỗ này vì chính tại đây, sẽ có nhiều người ăn năn trở lại”.
Người tiếp với vẻ mặt hơi buồn: “ ngày nay, thực những Kitô hữu nước Ý của con là những người xúc phạm đến Chúa Giêsu Con của Mẹ cách nặng nề nhất, vì những tội họ phạm nghịch cùng Đức trong sạch. Vì thế Thiên Chúa đòi: Cầu nguyện nhiều, hy sinh quảng đại và làm việc đền tội”.
Chị Pierina hỏi: “ Chúng con phải làm gì để cầu nguyện và đền tội như mẹ muốn?”
Đức nữ dịu dàng trả lời: “ hãy cầu nguyện!”
Đức nữ lại im lặng một lúc rồi tiếp: “ sám hối nghĩa là chấp nhận những thánh giá nho nhỏ hằng ngày và cũng là làm việc bổn phận của mình trong tinh thần đền tạ”.
Bằng tất cả uy nghi, Đức nữ hứa những lời sau: “ vào trưa ngày mồng 8 tháng 12, Mẹ sẽ lại hiện ra lần nữa trong nhà thờ xứ này, và đấy sẽ là giờ ban phúc”.
Chị pierina hỏi: “ Xin Mẹ giải thích cho con: Giờ ban phúc nghĩa là gì?”
Đức Nữ lập lại: “ Giờ ban phúc- những cuộc trở lại lớn lao và rất nhiều sẽ sảy ra”.
Đức Nữ ngưng một lúc nữa rồi tiếp: “ Các linh hồn cứng cỏi, lạnh lẽo như đá, sẽ được ơn chúa đánh động, sẽ lại trở nên thâm tín và yêu mến Thiên Chúa thiết tha”.
Đây là lần duy nhất Đức Nữ yêu mến báo trước lần hiện ra tiếp theo. Tất cả các lần hiện ra hoàn toàn bất ngờ.
Hiện ra lần thứ sáu
Ngày 7 tháng 12 năm 1947, lần này, khi Đức Nữ hiện ra ở nhà thờ xứ, chỉ có 3 người hiện diện, trong đó có vị linh mục đáng kính giải tội cho chị Pierina, Đức Nữ Rosa Mystica “ Hoa hồng mầu nhiện” mặc một áo choàng trắng, bên phải có một bé trai, bên trái có một bé gái cũng mặc ó trắng, đang nắm lấy tà áo Người.
Đức Nữ dậy: “ Ngày mai, Mẹ sẽ chỉ cho con thấy Trái tim vô nhiễm của Mẹ mà loài người còn rất ít biết đến”.
Ngưng một lát Mẹ tiếp: “ ở Fatima, Mẹ đã truyền bá việc tận hiến cho Trái tim vô nhiễm Mẹ”.
Đức Nữ lại tiếp bằng một lời rất thành khẩn : “ ở bonate, Mẹ đã cố gắng đưa lòng sùng mộ này vào các gia đình công giáo” ( bonate là nơi Mẹ hiện ra trong thời chiến tranh, tọa lạc gần Bergamo)
Đức Nữ lại ngưng một lúc lâu hơn rồi tiếp: “ đây, ở Montichiari, Mẹ ước muốn lòng sùng kính tước hiệu ‘ Hoa hồng mầu nhiệm’ đi đôi với sự tôn kính Trái tim vô nhiễm Mẹ, phải được gia tăng trong các hội dòng và các tu viện, để nhờ đó, các linh hồn đã thánh hiến cho Thiên Chúa, nhận được nhiều hơn n phúc từ trái tim từ mẫu Mẹ”.
Đức Nữ cũng nói cho chị Pierina biết một bí mật và hứa rằng chính Mẹ sẽ cho chị biết khi nào thì tiết lộ bí mật đó.
Chị Pierina hỏi: “ Hai em bé ở bên Mẹ là ai vậy?”
Đức Nữ trả lời: “ Hyacintha và Francesco. Các em sẽ là bạn đồng hành trong tất cả những đau khổ của con. Các em đã phải đau khổ,mặc dù các em còn trẻ hơn con nhiều. Hãy nhìn này, đó chính là điều mà mẹ muốn con nên giống biết bao: đơn sơ và tốt lành như các em nhỏ này đã từng làm”.
Đức Nữ giang rộng cánh tay che chở, nhìn lên trời và nói lớn: “ Chúc tụng Thiên Chúa”. Rồi Mẹ biến mất
Hiện ra lần thứ bảy
Ngày 8 tháng 12 năm 1947, trong ngày đại lễ Đức Maria, nhiều ngàn người từ khắp nơi tụ họp về. Chị Pierina phải khó khăn lắm mới vào được bên trong nhà thờ xứ cũng đang chật ích người. Chị quỳ xuống trên chính nơi Đức Mẹ đã hiện đến nhiều lần. Trong khi dân chúng đng đọc kinh Mân Côi, chị hô lên: “ ôi, Đức Mẹ, Đức Mẹ!”
Lập tức mọi người im lặng như tờ. Cha sở, đức ông Abate Francesco Rossi, thuật lại là sau đó nhiều người tham dự đã nói với ngài rằng: dù cả hàng ngàn người trong ngôi thánh đường chật ních mà vẫn im lặng, đến nỗi người ta có thể nghe được tiếng cánh bay của một con ruồi. Đức Nữ hiện đến trên một thang trắng, vàng và đỏ.
Đức Nữ yêu mến mỉm cười nói: “ Mẹ là đấng vô nhiễm thai”
Và với vẻ uy nghi lạ lùng, xuống gần Mẹ tiếp “ Mẹ là Maria ơn phúc, nghĩa là đầy ơn phúc, Mẹ của con thánh Giêsu Kitô”
Xuống sâu hơn nữa Mẹ nói: “ Mẹ tới đây, tới Montichiari này, vì Mẹ muốn được kêu cầu và tôn kính dưới tước hiệu Hoa hồng mầu nhiệm. Mẹ muốn người ta hằng năm cử hành vào giữa trưa ngày mồng 8 tháng 12, giờ ban ân cho toàn thế giới. Làm như vậy, người ta sẽ nhận được vô số những ân thiêng phần hồn, phần xác”.
“Chúa chúng ta, Con thánh Giêsu của Mẹ, sẽ rộng rãi mở lòng thương xót bao lâu những người lành còn tiếp tục cầu nguyện cho những người khác thuộc về họ. Hãy cho chủ chăn tối cao của giáo hội là Đức Giáo Hoàng Pio XII biết việc này càng sớm càng tốt. Rằng Mẹ muốn là giờ xuống phúc này được công bố và rao truyền trên khắp thế giới. Nếu những ai không thể tới thánh đường vào giờ ấy thì ban trưa hãy cầu nguyện ở tư gia và cũng sẽ nhận được ân huệ Mẹ ban. Những ai cầu nguyện trên những viên gạch này và nhỏ lệ ăn năn, thì sẽ tìm được cái thang an toàn đưa lên trời, sẽ nhận được sự che chở và muôn ơn phúc từ trái tim từ mẫu Mẹ”.
Đức Nữ xinh đẹp và sáng ngời chỉ cho chị Pierina Trái tim của Mẹ và thốt ra những lời này. “ hãy nhìn Trái tim này đây, Trái tim đã yêu thương nhân loại quá đỗi, mặc dầu phần lớn nhân loại ấy chỉ hằng chồng chất muôn xỉ nhục trên Trái tim này”.
Ngưng một lát Mẹ tiếp: “ khi người lành và kẻ xấu hợp nhau cầu nguyện, chúng sẽ nhận được ơn thương xót từ Trái tim này. Hiện nay, Thiên chúa ban từ tâm Người xuống cho những kẻ lành vì lời Mẹ chuyển cầu: Lời cầu bầu này đã trì hoãn được án phạt nặng nề của Chúa”.
Mỉm cười, Mẹ tiếp: “ chẳng bao lâu nữa, người ta sẽ biết giờ ban ân phúc này quan trọng đến như thế nào”
Chị Pierina nhận thấy rằng Mẹ sắp rời đi, nên chị thưa: “ Ôi, xinh đẹp thay Thánh Mẫu Maria yêu mến! Con cám ơn Mẹ. Xin Mẹ chúc phúc cho quê hương con, nước Ý của con. Xin chúc phúc cho cả thế giới, cách riêng là Đức Thánh Cha, các linh mục, các nam nữ tu sĩ, và các tội nhân”.
Đức nữ trả lời: “ Mẹ có dư đầy ơn phúc, sẵn sàng ban xuống cho các con cái, tất cả những con biết nghe lời Mẹ, và tận tâm thực hiện những điều Mẹ muốn”.
Đức Mẹ nói xong những lời này thì cuộc thần hiện cũng chấm dứt. Cũng trong cuộc thị kiến này, Đức Nữ cho chị Pierina biết một điều bí mật và khi nào được phép tiết lộ, thì Mẹ sẽ đến và báo cho chị biết.
(Còn Tiếp)