Những thay đổi
Sơ Germana chia sẻ: “Chúng tôi đến Ambanja vào ngày 15 tháng 10 năm 1985, lúc đầu chúng tôi học tiếng Malagasy và sau chín tháng, chúng tôi chuyển đến Mahajanga, một thành phố cảng ở phía tây bắc đất nước. Khi chúng tôi đến vào tháng 5 năm 1986, bọn trẻ sợ chúng tôi vì chúng tôi là người da trắng và đeo tạp dề trắng”.
Với thời gian trôi qua và với sự hiện diện của mình, các nữ tu đã trở thành “người nhà”, và trong khi đó, cũng đã có nhiều điều thay đổi. “Trước đây trong nhà không có nước và bây giờ vài nơi đã có. Trong những năm đó không có tivi và bây giờ khi nó xuất hiện, những thay đổi đã bắt đầu, bắt đầu từ việc quần áo nhập khẩu đã phá hủy hoạt động buôn bán nhỏ ở địa phương. Với sự xuất hiện của các nhà máy, mọi người ngừng làm việc trên đồng ruộng, thích làm việc theo giờ và lương cố định. So với khi chúng tôi đến, giáo dục đã được cải thiện với những trường học mới. Việc Mahajanga là một thành phố cảng đã tạo nên sự khác biệt. Với một dự án được nhà độc tài Didier Ignace Ratsiraka lúc bấy giờ bắt đầu, các tàu đánh cá biển sâu đã rời đi và sau đó tiếp tục trực tiếp đến Nhật Bản để bán.”
Sau tám năm ở Mahajanga, Sơ Germana được chuyển đến vùng cao nguyên ở làng Betafo, gần Antsirabe, nơi sơ tiếp tục các hoạt động truyền giáo trong sáu năm để hỗ trợ cải thiện tình trạng của phụ nữ và trẻ em, thông qua nhiều hình thức trường học giáo dục khác nhau như thêu tay và sau đó thành lập các doanh nghiệp nhỏ. Sơ Germana chia sẻ: “Sau Betafo, tôi trở lại Mahajanga thêm 6 năm nữa rồi đến thủ đô Antananarivo, nơi tôi ở lại 12 năm, hai năm ở Fianarantsoa và bây giờ quay lại Ambanja gần ba năm.”
Sự hiện diện của dòng ở Madagascar đã bắt đầu
Trong nhiều lần di chuyển này, Sơ Germana đã có thể tận mắt chứng kiến những thay đổi to lớn. Sơ nói: “Tôi hạnh phúc khi được ở giữa mọi người, cảm nhận được sự chào đón của trẻ em và sự ấm áp của người lớn, đi chợ để có thể gặp gỡ trao đổi với họ. Có một sự khác biệt rất lớn giữa nơi này và nơi khác, đặc biệt là về khía cạnh đời sống đức tin. So với vùng cao nguyên, nơi có nhiều Kitô hữu hơn, trong khi nơi chúng tôi hiện nay có nhiều người Tin Lành và nhiều người Hồi giáo nhưng chúng tôi không gặp vấn đề gì trong việc chung sống. Chính tại vùng cao nguyên Betafo và Antsirabe mà sự hiện diện của dòng bắt đầu ở Madagascar. Một sự khác biệt lớn khác có thể được tìm thấy giữa các nhóm dân tộc. Nơi tôi đang ở hiện nay có sự chia rẽ lớn, họ nói các ngôn ngữ địa phương và ngôn ngữ khác nhau và chấp nhận ngôn ngữ chính thức của Malagasy cũng như các ngôn ngữ địa phương miền Nam và vùng cao. Ngay cả việc lựa chọn các nhà lãnh đạo tôn giáo và chính trị, họ cũng chỉ ủng hộ những người đại diện cho dân tộc mình và tuyệt đối không muốn những người khác”.
Giúp các trẻ em sống gần gũi gắn kết với nhau
Các nữ tu đặt mục tiêu gắn kết những đứa trẻ với nhau, bất kể các em thuộc nhóm nào, để nhờ học cách yêu thương nhau khi còn nhỏ, khi lớn lên các em sẽ tiếp tục cảm nhận nhau như anh chị em. “Hy vọng của chúng tôi là từng chút một mọi thứ sẽ thực sự thay đổi.”
Giúp người dân ý thức về tầm quan trọng của công việc
Sơ Germana cũng kể lại những khó khăn to lớn mà sơ gặp phải ở Ambanja để đảm bảo rằng người dân nhận thức đúng đắn về tầm quan trọng của công việc. “Chúng tôi cố gắng lôi kéo các phụ nữ tham gia vào các chương trình may vá, chúng tôi mang theo máy may. Nhưng thói quen thường xuyên chiếm ưu thế, khiến nhiều người trong số họ ngồi bên ngoài nhà cả ngày. Họ sống bằng nghề buôn bán nhỏ, khoai tây và hành tây, đậu và bột mì. Và đồng thời, họ còn thậm chí nhịn ăn để mua quần áo cho những dịp lễ”.
Các khủng hoảng
Nếu ở vùng cao nguyên người ta quen làm việc chăm chỉ”, Sơ Germana nói, “thì điều này không xảy ra ở Ambanja, nơi mà hiện nay nhiều người đang hướng tới kiếm tiền dễ dàng, thường bằng việc buôn bán ma túy”. Thật không may, một loại ma túy mới lại đang lan rộng, thứ gây ảo giác đến mức phát điên bằng việc nhai những chiếc lá được xe tải chở đến từ khu rừng nơi mà loại cây này rất phổ biến. Những bó lá này được gói trong túi nylon rồi vận chuyển đi bán”.
Cuộc khủng hoảng gia đình thậm chí còn bi kịch hơn. Sơ Germana giải thích: “Các gia đình không còn tồn tại nữa. Một buổi sáng nọ, một đứa trẻ nói với tôi rằng: sáng nay, một người mẹ mới đã đến nhà con… hay: người cha thứ tư đã về nhà…”.
Hoạt động mục vụ và những thách đố
Mô tả giáo xứ nơi chào đón các Nữ tu dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ ở Ambanja, Sơ Germana gợi nhớ đến các nhóm giáo xứ có mặt, cũng như 1.300 trẻ em đang theo học giáo lý. “Một trong các chị em của chúng tôi được một người phụ trách dạy giáo lý giúp đỡ và họ cùng nhau lo việc đào tạo các giáo lý viên. Khi tan học, vào chiều thứ Tư, chúng tôi di chuyển quanh khu vực lân cận, nơi có một nhà nguyện nhỏ nơi chúng tôi dạy giáo lý cho người lớn. Chúng tôi cũng có một nhà cho giới trẻ với các họa sĩ hoạt hình và nhiều bạn trẻ. Thật không may, vì đây là một thị trấn trung chuyển, đặc biệt là đảo Nosi Be nên tỷ lệ mại dâm cao, ngay cả ở trẻ em gái. Trong trường học, có rất nhiều nạn tham nhũng, tội vặt, nghiện rượu, trộm cắp, và ma túy cũng bắt đầu lan truyền từ nước ngoài về. Về đội ngũ nhân viên làm việc ở đây thì khó tìm người Công giáo, trường chúng tôi có cả những giáo viên không phải là tín hữu Công giáo”.
Vatican News