Các bạn thân mến,
Niềm vui Giáng Sinh đang tràn ngập tâm hồn chúng ta trong khi chúng ta tưởng niệm việc Thánh Stêphanô vị tử đạo tiên khởi chịu tử hình, chúng ta muốn ghi nhận chứng tá ngài đã để lại qua sự hy sinh mạng sống của ngài. Đây chính là chứng tá vinh quang của các vị tử đạo, chịu đau đớn vì tình yêu Chúa Kitô. Các vị tử đạo này vẫn tiếp tục hiện diện trong lịch sử của Giáo Hội, kể từ ngày Thánh Stêphanô cho tới nay.
Phúc Âm hôm nay (Mt 10,17-22) đã nói về chứng tá này. Chúa Giêsu đã báo trước cho các môn đệ về những sự từ khước và áp bức họ sẽ gặp phải: “Các con sẽ bị thù ghét vì Danh Ta”. Nhưng tại sao thế gian lại áp bức các Kitô hữu? Thế gian thù ghét các Kitô hữu vì họ thù ghét Chúa Giêsu: vì Người đã mang ánh sáng của Thiên Chúa tới trong khi thế gian lại thích ở trong bóng tối, để che dấu những hành vi xấu xa của họ. Chúng ta hãy nhớ là chính Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly đã cầu xin Chúa Cha bảo vệ cho chúng ta chống lại các thần dữ của thế gian.
Có một sự chống đối giữa tinh thần của Phúc Âm và của thế gian. Bước theo Chúa Giêsu có nghĩa là bước theo ánh sáng, được thắp lên ban đêm tại Bê Lem, và từ bỏ bóng tối của thế gian.
Thánh Stêphanô, vị tử đạo tiên khởi, được tràn đầy Thánh Thần, đã bị ném đá vì ngài tuyên xưng niềm tin nơi Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa. Người con duy nhất đã xuống trần, hôm nay mời gọi các tín hữu hãy chọn con đường ánh sáng và sự sống của Người. Đó là ý nghĩa của việc Chúa đến với chúng ta. Khi yêu mến Chúa Kitô và vâng lời Người, Phó Tế Stêphanô đã chọn Chúa Kitô, sự sống và ánh sáng cho mọi người. Khi chọn sự thật, ngài đã cũng trở nên nạn nhân của sự bất công trong thế gian. Nhưng trong Chúa Kitô, Stêphanô đã trở nên kẻ chiến thắng!
Hôm nay cũng vậy, muốn làm chứng tá cho ánh sáng và sự thật, Giáo Hội đã có kinh nghiệm về những sự đán áp tàn bạo, tại nhiều nơi, và ngay cả các vụ tử đạo nữa. Nhiều anh chị em chúng ta vì đức tin đã chịu đựng rất nhiều sự bất công, áp bức tàn bạo và bị thù ghét vì Chúa Giêsu! Tôi muốn nói với các bạn một điều: các vị tử đạo ngày nay nhiều hơn trong các thế kỷ đầu tiên. Khi chúng ta đọc về lịch sử của các thế kỷ đầu tiên, ngay tại Rôma này, chúng ta thấy có biết bao nhiêu sự bạo tàn đối với các tín hữu. Tôi muốn nói với các bạn: những bạo tàn này vẫn hiện diện ngày hôm nay, mà còn nhiều hơn đối với các Kitô hữu.
Hôm nay chúng ta muốn nhớ đến những người đang chịu đau khổ vì bị áp bức và muốn thân cận với họ bằng tình thương mến, bằng kinh nguyện, và bằng cả những giọt nước mắt của chúng ta nữa.
Hôm qua, ngày Lễ Giáng Sinh, các Kitô hữu bị áp bức tại Iraq, đã cử hành Thánh Lễ Giáng Sinh trong nhà thờ chánh tòa đổ nát: đây là một thí dụ về sự trung tín đối với Phúc Âm. Mặc dù chịu nhiều thử thách và nguy biến, họ vẫn can đảm làm chứng cho sự kết hợp với Chúa Kitô và sống Phúc Âm, đồng thời vẫn lo lắng cho những người thiếu thốn, những người bị quên lãng, và làm việc thiện bất kể đối với ai. Như thế họ cũng làm chứng tá cho tình bác ái trong sự thật.
Khi chúng ta dành chỗ trong tim cho Con Thiên Chúa đã tự hiến mình cho chúng ta ngày Giáng Sinh, chúng ta hãy hân hoan và can đảm canh tân sự cam kết của chúng ta là trung thành đi theo Chúa, như vị hướng đạo duy nhất, bằng cách kiên trì sống theo Phúc Âm và từ bỏ thái độ của những người độc tài trên thế gian.
Chúng ta hãy cầu xin Đức Trinh Nữ Maria, Nữ Vương các Thánh Tử Đạo, xin Mẹ hướng dẫn chúng ta, và luôn luôn nâng đỡ chúng ta trên hành trình đi theo Chúa Giêsu Kitô, mà chúng ta đang chiêm ngắm trong hang đá, và là Đấng trung thành làm chứng tá cho Đức Chúa Cha.
BH Thư